CHƯƠNG 698
Bây giờ nhà họ Lý đã sa sút, cô không là cái thá gì nữa, con cái cũng bị bắt nạt.
Đúng là nực cười.
Cũng không biết là may mắn hay là điều gì khác, ba của con cô lại là Lục Huyền Lâm.
Cô không tin ở thành phố A còn có ai lợi hại hơn Lục Huyền Lâm.
Ở trong phòng bệnh của Lý Tiểu Đồng đã ồn ào đến mức không thể chấm dứt.
Lý Tang Du ở bên ngoài chỉ nghe thấy âm thanh, nhưng lại không nhìn thấy người, là khuôn mặt không hiểu gì cả.
Cô không phát hiện ra, cô của Lý Tiểu Đồng này còn có thể mắng chửi không khí.
Đẩy cửa ra mới biết, trong phòng bệnh còn có hai ba vệ sĩ cao to, trông chừng ở cửa không cho phép bọn họ đi ra ngoài.
Vừa nhìn là biết tác phẩm của Lục Huyền Lâm, chả trách không có y tá đến.
“Cuối cùng mấy người cũng đến rồi!” Cô của Lý Tiểu Đồng nhìn thấy Lý Tang Du, thở hổn hển bổ nhào đến, nhưng nửa đường lại bị mấy vệ sĩ chặn lại.
Cô của Lý Tiểu Đồng tức đến mức nửa ngày cũng không nói được gì, chắc là mắng chửi mệt rồi.
Lý Tiểu Đồng vốn đang đắc ý, bây giờ co rúm ở trong lòng mẹ, sợ hãi nhìn bọn họ.
Mẹ Lý Tiểu Đồng cũng tức giận, ôm Lý Tiểu Đồng chỉ trích: “Rõ ràng là các người làm hại Đồng Đồng nhà chúng tôi trước, bây giờ lại ức hiếp mẹ góa con côi chúng tôi, không cho chúng tôi ăn gì, cũng không cho uống nước, có phải là thấy ba đứa bé không ở đây? Sao các người lại nhẫn tâm như vậy?”
“Nhẫn tâm? Mẹ góa con côi? Cô đang nói đùa sao! Lúc đầu ai mới là người ức hiếp ai?” Câu nói này khiến Lý Tang Du khó chịu.
Bọn họ mẹ góa con côi, lẽ nào cô không phải?
“Người ngay cả trẻ con cũng ra tay được, có cái gì mà không nhẫn tâm?” Nghĩ đến tổn tương mà Mộ và Tịch phải chịu, Lý Tang Du lại tức giận.
Lục Huyền Lâm nhốt mấy người này ở đây, cô không hề cảm thấy quá đáng.
“Hơn nữa, sao tôi lại nghe nói, là con của các người muốn đẩy ngã con gái của tôi?” Lục Huyền Lâm bổ sung thêm, nhìn Lý Tiểu Đồng với ánh mắt ghét bỏ.
Ánh mắt lạnh lùng kia khiến Lý Tiểu Đồng sợ đến run rẩy.
“Anh đừng có mà nói linh tinh! Đồng Đồng nhà tôi tự ngã sẽ bị thương nghiêm trọng như vậy sao? Ngược lại, Tịch gì đó lại không hề bị gì?”
“Không hề bị gì? Cô chắc chắn con gái của tôi không bị sao cả?”
Nói xong, Lục Huyền Lâm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo dừng trên người mẹ của Lý Tiểu Đồng, đáng sợ tới mức khiến lời nói trong miệng cô ta chợt ngưng trệ lại.
Tịch có chuyện gì hay không, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
“Hừ, vậy cũng không phải do Đồng Đồng nhà bọn tôi làm!” cô của Lý Tiểu Đồng giãy dụa, không phục nói.
“Cô…”
Ghê thật, là đầu sỏ gây chuyện mà còn nói chuyện hay như vậy?
Lâu lắm rồi Lý Tang Du chưa gặp qua người nào mặt dày như này, an nhàn ở thành phố C lâu quá nên cũng chẳng biết phải nói gì.