CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1412

Bác sĩ này dáng người cũng không cao, mặc quần áo màu lam nhạt, trên đầu dội nón và đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt.

Anh ta gật đầu với Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, mời theo tôi qua đây.”

Nói xong, anh ta dẫn đầu đi về phía trước, đi qua mấy căn phòng, họ đi tới một căn phòng ở trong cùng.

“Bắc Minh tổng, ông cụ Bắc Minh ở đây.” Anh ta nói xong đi tới trước một loạt tủ lạnh, thuận tay kéo ra một cái ngăn lạnh đánh số 99.

Theo ngăn lạnh kéo ra, một thi thể lạnh lẽo trùm khăn trắng, hiện ra trước mắt Bắc Minh Quân và Hình Uy.

Bắc Minh Quân nhếch miệng, vươn tay kéo vải trắng trên mặt ông cụ Bắc Minh ra.

Đây là lần thứ hai từ khi ba Bắc Minh mất mà anh gặp ông.

“Bắc Minh tổng, hai người trước ở đây đi, tôi đi ra ngoài, có chuyện gì lại đến tìm tôi.” Bác sĩ nói xong xoay người đi ra ngoài.

Bắc Minh Quân nhìn ba: “Ba, con đến thăm ba.”

Hình Uy cũng nói theo: “Lão gia, tôi cũng đến thăm ông. Gần đây Bắc Minh Thị xảy ra không ít chuyện, cậu Khởi Hiên đã thay đổi, không ngờ lại hợp tác với người ngoài đối phó chủ nhân. Lão gia, ông có linh thiêng trên trời thì nhất định phải phù hộ cho ông chủ.”

Bắc Minh Quân khẽ cau mày, quay đầu nhìn Hình Uy: “Cậu đừng nói chuyện này nữa!”

Anh quát lớn như thế làm cho Hình Uy không lên tiếng, nhưng anh ta vẫn cắn chặt răng.

Bắc Minh Quân nhìn ông cụ Bắc Minh: “Ba, ba không cần lo lắng, chỉ với chút bản lĩnh đó của bọn họ thì con có thể đối phó được. Không chỉ như thế, con còn phải tìm được người hại chết ba, báo thù cho ba.”

Một ngày trôi qua rất nhanh, Vân Chi Lâm sắp xếp công việc trong tay rồi đi ra văn phòng.

Anh ta thấy luật sư Vương và Cố Tịch Dao đang bận rộn.

Vân Chi Lâm đi tới: “Hai người đang bận rộn gì vậy, bây giờ đã tan làm rồi.”

Luật sư Vương còn chưa nói chuyện thì Cố Tịch Dao đã nói: “Vừa rồi nhận được điện thoại của bên Bắc Minh Thị, thông báo sáng mai bọn họ sẽ qua đây thảo luận chuyện vụ kiện.”

“Ngày mai thảo luận thì hôm nay không cần bận rộn.” Vẻ mặt Vân Chi Lâm nhẹ nhõm.

Lúc này luật sư Vương nói: “Tuy rằng tôi đã xử lý mấy vụ án như vậy, nhưng người có thân phận lớn như Bắc Minh Tổng tới tìm tôi kiện tụng cho anh ta thì nói thật trong lòng tôi có áp lực rất lớn. Tuy rằng vụ án cũng không phức tạp, nhưng tôi vẫn muốn chuẩn bị đầy đủ.”

Vân Chi Lâm gật đầu nhìn Cố Tịch Dao nói: “Em có cần anh qua chỗ con nuôi trước không?”

Cố Tịch Dao xua tay: “Không cần đâu, có Anna ở nhà rồi. Anh về trước đi.”

“Anh đi về thì ai đưa em về chứ?” Vân Chi Lâm nói xong thì tiện tay kéo một chiếc ghế từ phòng làm việc bên cạnh ngồi xuống.

Cô đang bận rộn thì nghe Vân Chi Lâm nói như vậy, đột nhiên nhớ tới chuyện của chú Khôn.

Cô gọi chú Khôn trong phòng nghỉ ngơi lên giới thiệu cho Vân Chi Lâm: “Chi Lâm, đây là chú Khôn, lúc trước vẫn luôn đi theo ông cụ Bắc Minh. Hiện tại Bắc Minh Quân phái ông ấy tới phụ trách đưa đón em và bọn nhỏ.”

Vân Chi Lâm nghe xong thì hiểu rõ. Tên Bắc Minh Quân đúng là gian xảo, còn sắp xếp người thân cận ở bên cạnh Tịch Dao Tịch Dao.

Bên ngoài nói làm tài xế đón đưa, trên thực tế không phải là chú ý động tĩnh của cô hay sao.

“Được rồi, mọi người cứ làm việc đi, tôi đi về trước.” Vân Chi Lâm đương nhiên không vạch trần ý đồ của Bắc Minh Quân.

Bình luận

Truyện đang đọc