CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1694

Phỉ Nhi bị giọng nói của Hình Uy kéo lại, cô ta vội vàng vẫy tay: “Tôi không sao, phiên tòa xét xử lúc nãy mà anh nói là chuyện gì?” Cô ta vẫn giả vờ như không biết.

Câu hỏi trắc nghiệm trước mắt quá khó để lựa chọn.

Hình Uy thấy Phỉ Nhi vẫn chưa biết chuyện, anh ta cố ý hạ thấp giọng nói: “Cô Phỉ Nhi là như thế này, ông chủ điều tra được người đứng phía sau sự cố của khách sạn Daredevil chính là Đường Thiên Trạch. ông chủ đã nắm được bằng chứng phạm tội của Đường Thiên Trạch và nhân chứng. Chỉ cần ngày mai ra tòa, ông chủ sẽ đưa anh ta vào vòng lao lý, mối thù của ông cụ cũng có thể được báo.”

Cơ thể của Phỉ Nhi không khỏi run rẩy, ngay từ đầu Đường Thiên Trạch đã xử lý tốt hậu quả, tuyệt đối sẽ không để cho Bắc Minh Quân tìm được điểm yếu.

Nhưng bây giờ xem ra, Đường Thiên Trạch đi thiếu một nước. Nếu như lúc này cô ta phối hợp với Bắc Minh Quân, để đóng đinh tội ác của Đường Thiên Trạch, vậy thì bản thân cô ta sẽ rất an toàn.

Phỉ Nhi nghĩ đến đây, gật đầu với Hình Uy: “Cậu về nói với Quân, ngày mai tôi nhất định sẽ đi đến tòa. Linh hồn của ông Bắc Minh ở trên trời cũng có thể nhắm mắt.”

Dạ Ánh nhất phẩm, Bắc Minh Quân ngồi trước bàn trà hình rễ cây cổ thụ, trước mặt bày hai chén trà bằng sứ trắng, còn có một ấm trà bằng tử sa.

Trong chén trà là nước trà màu xanh nhạt, lúc này đang bốc hơi nóng.

Anh cầm chén trà chậm rãi thưởng thức hương vị. Hình Uy ngồi đối diện anh.

“Cậu nói cô ấy ra tòa thì cô ấy có phản ứng gì không?” Bắc Minh Quân thưởng thức trà xong thì chậm rãi nói.

Bắc Minh Quân vừa hỏi như vậy thì Hình Uy thật sự không nghĩ ra được gì.

“Cô Phỉ Nhi hơi ngây người, sau đó cô ấy lập tức đồng ý. ông chủ, tôi luôn có cảm giác cô Phỉ Nhi có tâm sự.”

Khóe miệng Bắc Minh Quân hơi nhếch lên: “Cô ấy đúng là có tâm sự, hơn nữa là chuyện không nhỏ. Chuyện của cô ấy, ngày mai tự nhiên sẽ biết rõ. Cậu còn thất thần làm gì, uống trà.”

Hình Uy nhìn dáng vẻ ông chủ nhàn nhã tự tại thì cũng không nói cái gì, cùng uống trà với ông chủ.

Cố Tịch Dao đã chuẩn bị cả buổi chiều cho phiên tòa ngày mai. Từ chứng cứ liên quan đến vụ án, tới câu từ lời nói cũng chuẩn bị xong, dù sao đây là vụ án đầu tiên của cô trong vai trò luật sư, có thể thấy được tầm quan trọng của nó.

Ngày hôm sau, Cố Tịch Dao mặc đồng phục màu đen của luật sư, bên trong là áo sơ mi màu trắng, tay cầm cặp công sở.

Cô đứng trước gương nhìn mình.

“Bộ quần áo này đúng là hợp với cậu, hôm nay lên tòa án, nói thật cậu có lo lắng không?” Lạc Kiều đứng bên cạnh Cố Tịch Dao, một tay đỡ eo.

Cố Tịch Dao quay đầu mỉm cười với Lạc Kiều: “Nếu nói không lo lắng là giả. Nhưng không sao cả, dù sao không phải là lần đầu tiên lên tòa án, không sao.”

“Các cô gái, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Kiều Kiều, cô cũng đừng quấn lấy Tịch Dao nữa, cô ấy ăn xong còn phải chạy đến toà án.”

Lúc này Anna đang ở phòng bếp lầu một, nhưng giọng nói của cô ta truyền tới phòng ngủ của Cố Tịch Dao trên lầu hai.

Cố Tịch Dao cẩn thận đỡ Lạc Kiều đi xuống lầu thì Trình Trình và Cửu Cửu đã ngồi vào bàn ăn.

“Mẹ, hôm nay rất có tinh thần, mau ngồi xuống đi.” Cửu Cửu nhìn về phía Cố Tịch Dao vẫy tay nhỏ.

 

Bình luận

Truyện đang đọc