CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1856

“Có phải đối với mỗi người phụ nữ anh từng làm tổn thương đều sẽ có lời hứa này? Tô Ánh Uyển là như vậy, Phỉ Nhi cũng như thế, bây giờ lại đến lượt tôi rồi. Vậy sau tôi sẽ là ai nữa?” Lời của Cố Tịch Dao giống như một cây kim lạnh lóe sáng, vô cùng sắc nhọn châm sâu vào trong trái tim của Bắc Minh Quân.

Lông mày của Bắc Minh Quân nhíu chặt lại. Không sai, là anh hết lần này đến lần khác làm tổn thương Cố Tịch Dao, đồng thời khi anh làm tổn thương cô hết lần này đến lần khác thì anh lại phát hiện anh thật lòng.

Cố Tịch Dao nhìn Bắc Minh Quân, trong mắt tràn ngập nước mắt. Đây là nước mắt chôn chặt trong nội tâm từ rất lâu đã trở nên đắng chát.

Cuối cùng, cô từ từ xoay người đi, túi trang sức trong tay rơi xuống đất.

Từ từ, từ từ đi về phía cửa lớn.

Ở đằng sau cô để lại Bắc Minh Quân đang đứng nguyên ở chỗ cũ.

Cô đưa tay lau nước mắt đã rơi xuống, vốn dĩ tưởng sẽ quên nơi này, sẽ quên chuyện đã từng xảy ra, nhưng cuối cùng lại phát hiện cô không thể.

*

Cố Tịch Dao ở bên đường vẫy một chiếc taxi vừa hay chạy qua, cô ngồi vào: “Bác tài đưa tôi đến biệt uyển Phẩm Hoan, cảm ơn.”

Khi cô rút chìa khóa mở cửa phòng, đã là buổi trưa rồi. Anna và hai đứa trẻ vừa ăn xong bữa trưa.

Bọn họ không có để phần cho Cố Tịch Dao và Lạc Kiều, chắc vì đi đăng ký kết hôn rồi, khi cô ấy quay trở lại chính là nữ chủ nhân chân chính của nơi này rồi.

Mà một nơi khác, có Hình Uy sẽ không để cô ấy đói.

“Dao, cô sao lại về rồi? Cô không đi chọn lễ phục cho bữa tiệc khiêu vũ buổi tối sao?” Anna rất ngạc nhiên khi thấy cô tay không trở về.

“Mama, mama sao lại khóc rồi, có phải có người bắt nạt mama không?” Cửu Cửu tập tững chạy đến bên cạnh Cố Tịch Dao, bàn tay nhỏ ôm chặt chân của cô, đầu ngẩng lên nhìn cô.

Cố Tịch Dao kìm nén sự không vui trong lòng, miễn cưỡng mỉm cười, cúi người bế Cửu Cửu lên: “Cục cưng nhỏ, mama không có khóc. Là bên ngoài gió quá lớn, có hạt cát bay vào trong mắt.”

“Ồ, vậy con giúp mama thổi bay cát đi có được hay không.” Cửu Cửu nói rồi chu cái miệng nhổ thổi khẽ.

“Được rồi được rồi, cát đã thổi đi rồi. Cảm ơn cục cưng nhỏ nhà mình rồi. Nào, để mẹ hôn cái, ừm…”

Cố Tịch Dao để Cửu Cửu lại xuống sàn: “Đi chơi cùng anh trai đi.”

Trình Trình nhìn ra khi mẹ quay về cảm xúc có chút không đúng, nhưng cậu nhóc biết chuyện này nhất định có liên quan đến ba. Nhưng cậu nhóc không tiện đi hỏi.

Có lẽ chỉ có dì Anna có thể giúp mẹ giải quyết được vấn đề này, cậu nhóc đưa tay gọi Cửu Cửu lại: “Anh dẫn em lên lầu chơi.”

Đợi khi bọn trẻ lên lầu rồi, Anna mới tiếp tục hỏi: “Dao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cố Tịch Dao nhìn Anna: “Tôi không muốn tham gia bữa tiệc khiêu vũ tối nay nữa.”

Anna có hơi ngạc nhiên nhìn Cố Tịch Dao: “Tại sao chứ, cô với Bắc Minh Quân lại gây nhau rồi?”

Cố Tịch Dao không biết nên nói làm sao với Anna, cô chỉ lắc đầu, xoay người đi đến sô pha ngồi xuống.

Anna cũng đi theo, ngồi ở bên cạnh cô: “Dao, chúng ta đã là bạn bè mấy năm, lẽ nào còn có lời gì không thể nói với tôi sao?”

***

Cố Tịch Dao kể đơn giản chuyện có liên quan đến bộ váy nữ thần ánh trang cho Anna nghe.

Anna nhìn Cố Tịch Dao, nghe rất nghiêm túc. Sau đó cô lại kể chuyện xảy ra vào sáng nay.

Bình luận

Truyện đang đọc