CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1939

“Ngồi máy bay nửa ngày, lại tra máy tính mấy tiếng, thắt lưng tớ đau nhức, tớ đi tắm trước.” Người đó đứng dậy, vẹo eo.

“Được, cậu đi đi.” Mắt của Tô Khiết vẫn dán vào máy tính, tra xem những thông tin quan trọng.

Người đó cầm đồ ngủ, khi đi qua bên cạnh Tô Khiết, dừng bước chân, nhìn sang Tô Khiết, cười nói: “Cậu cũng bận cả ngày rồi, không mệt sao? Có muốn cùng nhau?”

Tô Khiết ngước mắt, nhìn qua, lông mày hơi nhướn lên: “Cậu nếu như không muốn đi, có thể tiếp tục công việc.”

“Nhà tư bản đại ác.” Khóe môi của người đó hơi giật giật, sau đó nhanh chóng đi vào phòng tắm.

Người đó vào phòng tắm không bao lâu, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Tô Khiết xem quá nghiêm túc, quá chú tâm, nhất thời không nghe thấy, hoặc nghe thấy rồi, nhưng đầu óc không có đưa ra phản ứng.

Cho nên, Tô Khiết không có nhúc nhích.

Bên ngoài, cậu ba Nguyễn gõ liên tiếp mấy lần, nhưng đều không có ai ra mở cửa, mắt của anh rõ ràng càng tối đi.

Tình huống gì thế? Ngay cả cửa cũng không mở?

Cậu ba Nguyễn tăng thêm lực đạo, lại gõ mấy cái, cậu ba Nguyễn biết rõ, âm thanh như này cho dù người bên trong có ngủ, sợ là cũng sẽ bị ồn mà tỉnh dậy.

Nhưng vẫn không có ai mở cửa, một chút động tĩnh cũng không có.

Cậu ba Nguyễn hít thở sâu một hơi, sau đó tiếp tục gõ, tiếp tục gõ.

Sớm biết như thế, khi anh lên đây nên cầm thẻ phòng thì có thể trực tiếp đi vào rồi.

Tô Khiết đang chuyên tâm kiểm tra tài liệu cuối cùng cũng dừng lại, vừa rồi cô xem quá nghiêm túc, trong phòng tắm lại truyền ra tiếng nước chảy, cho nên át đi tiếng gõ cửa.

Nhưng bây giờ tiếng gõ cửa vang như vậy, Tô Khiết muốn không nghe thấy cũng khó.

Lông mày của cô hơi nhíu lại, giờ này ai lại đến?

Cô rõ ràng ở bên ngoài treo biển miễn làm phiền, theo lý mà nói không nên sẽ có người làm phiền cô.

Nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài mãi không ngừng, Tô Khiết đứng dậy, đi đến bên cửa.

Cô không có lập tức mở cửa, mà thông qua lỗ mắt mèo nhìn, khi nhìn thấy người đứng bên ngoài, Tô Khiết ngây người.

Sao lại là anh?

Anh thế nào lại đột nhiên đến đây?

Tình huống gì thế?

Tô Khiết đang lưỡng lự, cậu ba Nguyễn ở ngoài lại bắt đầu gõ cửa.

Tô Khiết nghĩ rồi, cô nếu như không mở cửa, Nguyễn Hạo Thần liệu có trực tiếp gõ đến thủng cánh cửa này ra không?

Tô Khiết thầm hít một hơi, sau đó mở cửa phòng ra.

Có điều, trước khi vào trong, cô đã cài khóa dây xích chống trộm vào cánh cửa, lúc này mở cửa phòng, lại chỉ mở ra một khe.

“Anh sao lại đến đây?” Tô Khiết không có ý mở hết cửa, cứ như thế nhìn cậu ba Nguyễn.

Cậu ba Nguyễn nhìn loại tình huống trước mắt này, ngược lại hít một hơi, người phụ nữ này là có ý gì?

Không muốn để anh vào trong?

Hoặc không dám để anh bước vào?

Bình luận

Truyện đang đọc