CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1700

“Anh ta là đồng nghiệp đã đưa linh kiện cho tôi vào ngày đó.” Anh ta dùng ngón tay chỉ về phía Hoàng Tự.

Luật sư Âu Dương hơi mỉm cười: “Được rồi, mời anh đi xuống nghỉ ngơi.”

Sau đó anh ta nói với thẩm phán: “Kính thưa thẩm phán, cho phép tôi mời nhân chứng thứ hai.”

Thẩm phán gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Tiếp theo Hoàng Tự đi lên làm chứng, anh ta cũng có vẻ rất căng thẳng, không ngừng xoa tay, còn nhìn về phía Bắc Minh Quân.

Luật sư Âu Dương tiếp tục đặt câu hỏi: “Trước và sau khi anh đưa linh kiện đến khách sạn Daredevil có xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không?”

Hoàng Tự vừa nhớ lại vừa nói: “Trước đó có người đưa tiền cho tôi nói mấy ngày nữa tôi đưa mấy linh kiện này đến khách sạn. Sau khi tôi đưa đến đó thì người kia gọi điện thoại yêu cầu tôi mang linh kiện đến lối thoát hiểm đánh tráo linh kiện rồi mới đưa cho đồng nghiệp của tôi.”

Lời khai của Hoàng Tự làm cho Cố Tịch Dao không khỏi giật mình. Cô không nghĩ tới sự cố thang máy khách sạn Daredevil không chỉ đơn giản là sự cố ngoài ý muốn, mà là có người cố ý làm như thế.

Luật sư Âu Dương hài lòng gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao: “Xin hỏi luật sư đối phương có gì muốn hỏi nhân chứng không?”

Trong tay Cố Tịch Dao chỉ có một số ghi chép ra vào khách sạn của mà thôi, đối với tình hình trước mắt này, cô có chút trở tay không kịp.

Lúc này, cửa tòa án mở ra, Vân Chi Lâm vội vàng đi vào từ bên ngoài.

Đây là vụ án đầu tiên của Cố Tịch Dao, sao anh ta không tới tham gia được chứ.

Tuy rằng phiên tòa này khép kín, nhưng người phụ trách thuộc văn phòng luật sư của Chi Lâm, anh ta vẫn có thể đi vào.

Khi anh ta đi vào thì đúng lúc Hoàng Tự nói về tình tiết vụ án. Lúc luật sư đối phương hỏi làm cho Cố Tịch Dao không trả lời được, anh ta đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao, sau đó đưa cho cô một tờ giấy nhỏ ở dưới mặt bàn.

Cố Tịch Dao đang lòng nóng như lửa đốt, cô nhìn thấy Vân Chi Lâm thì lập tức vừa mừng vừa sợ.

“Thưa thẩm phán, bên chúng tôi có tình tiết mới, cần phải bàn bạc một chút.” Vân Chi Lâm đưa tay nói.

Thẩm phán gật đầu: “Được, vậy nghỉ ngơi năm phút.”

Bắc Minh Quân ngồi ở chỗ nguyên cáo nhìn luật sư Âu Dương hỏi Cố Tịch Dao không trả lời được, anh không khỏi đổ mồ hôi thay cô.

Lúc này mặc dù bọn họ đứng ở phía đối lập, nhưng anh vẫn không muốn Cố Tịch Dao cứ nhận thua như thế.

Dù sao hiện tại cô chỉ là một luật sư mới, cô giao đấu với một luật sư đầy kinh nghiệm như Âu Dương Hoa đã vốn rơi vào thế yếu.

Nhưng khi anh nhìn thấy Vân Chi Lâm xuất hiện, anh lại thở phào nhẹ nhõm thay Cố Tịch Dao, lại bắt đầu sinh ra cảm giác ghen tuông.

Trong phòng nghỉ, Cố Tịch Dao thở dài một hơi.

“Chi Lâm, sao anh lại tới đây, anh đưa cho em gì vậy?”

Vân Chi Lâm hơi mỉm cười: “Đây là vụ án đầu tiên của em, sao anh có thể không tham gia chứ. Còn thứ kia thì em cứ mở ra sẽ hiểu thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc