CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 974

Gian phòng vốn dĩ ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.

Đối với Hình Uy mà nói, đối phó với ba anh chàng đẹp trai không tốn chút sức lực nào, nhưng anh hùng khó địch nổi bốn tay, anh ta cũng phải chịu không ít.

Chỉ là những anh chàng đẹp trai này đều theo chủ nghĩa hình thức, cũng không tạo nên thương tổn thực sự nào cho anh ta.

Hình Uy giơ tay chống xuống, nửa người nhô lên mặt nước, vừa định nhảy khỏi bồn tắm.

Phía sau truyền đến tiếng hô yêu kiều của Lạc Kiều: “Ông… chú…”

Khiến cho Hình Uy không nhịn được run rẩy cả người, dù thế nào cũng không dám quay đầu.

“Hi hi, thật sự nhìn không ra, tài xế bên cạnh Bắc Minh Quân lại có võ nghệ cao cường như vậy, hay là đêm nay chú dạy tôi mấy chiêu đi…”

Không biết Lạc Kiều xuống đất từ lúc nào, vừa dứt lời cô giống như một con mèo con linh hoạt nhào lên trên lưng Hình Uy.

Hình Uy bị Lạc Kiều nhào về phía mình, ‘bùm’ một tiếng, hai người lại ngã vào trong nước.

“Ha ha, ông chú, chú đến dạy tôi đánh nhau nha.” Lạc Kiều cười ha hả.

Hình Uy thì cố gắng đứng dậy, mặc dù cánh tay Lạc Kiều vòng qua cổ anh ta, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể hít thở.

“Cô, cô Lạc, cô say rồi.”

Mẹ *, vừa rồi vẫn còn là dáng vẻ anh dũng vô địch.

Nhưng Lạc Kiều vừa chạm vào một cái, anh ta đã bị nói lắp rồi…

Giọt nước trên mặt Hình Uy tí tách rơi xuống, anh ta cảm thấy được người nọ dán thật chặt lên lưng mình, anh ta vươn tay muốn cõng Lạc Kiều lên để cho hít thở dễ dàng hơn.

Nhưng khi anh ta chạm vào bờ mông của Lạc Kiều, cánh tay không khỏi run lên.

Lạc Kiều cười hì hì kề mặt bên tai Hình Uy thì thầm: “Hi hi, ông chú, chú không thành thật nha…”

Lời này khiến cả người Hình Uy không nhịn được run lẩy bẩy.

Anh ta cắn răng, trái tim hoảng hốt đập bình bịch bình bịch.

“Cô, cô Lạc, xin cô buông tôi ra…”

“Không muốn, nữ hoàng còn chưa từng thử kiều ông chú da dày thịt béo đâu nha, nếm thử trước đã…”

Nói xong, bờ môi đỏ mọng của Lạc Kiều cong lên, mắt say lờ đờ mê ly hôn xuống cổ Hình Uy.

Ưm ~

“…” Hình Uy bị dọa sợ đột nhiên co người lại, cơ thể giống như bị dòng điện hàng triệu vôn đánh trúng.

“Ai ui, cổ vịt ăn còn ngon, nhưng cổ ông chú thật khó gặm…”

Lạc Kiều hừ hai tiếng, lại cười híp mắt chuyển đến trước mặt Hình Uy, ngón tay thon dài lướt qua cơ thể anh ta, khẽ khàng linh hoạt cởi nút áo anh ta…

“Cô, cô Lạc… cô muốn làm gì…” Hình Uy sợ hãi lùi về phía sau, gần như bị Lạc Kiều ép vào mép bồn tắm.

“Làm gì?” Lạc Kiều bật cười thở ra hơi rượu: “Ông chú à, chú thắng, bây giờ nữ hoàng quyết định muốn chú hầu ngủ…”

Bình luận

Truyện đang đọc