CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

CHƯƠNG 85

Cảm giác ấm áp trong lòng bàn tay đó, khiến hốc mắt của Cố Tịch Dao nhất thời đỏ ửng.

Nếu như đây là một giấc mơ, cô thà mình sẽ không tỉnh dậy.

Năm năm nay, mỗi lúc tỉnh mộng, cô vẫn luôn bị hơi thở của người đàn ông thần bí đó đánh thức.

Cô tưởng rằng bản thân không hề lưu luyến vòng ôm đó, dù sao, cô cũng không quen anh ta.

Dù sao, cô cũng chỉ giúp anh ta sinh một đứa con mà thôi.

Dù sao, bọn họ cũng chỉ có tình một đêm với nhau.

Nhưng cô nhận ra, năm năm nay, thứ mà cô khó có thể buông xuống nhất, lại là một đêm đó…

“Ưm…” Trong tiềm thức, dường như cô muốn nhận lấy nhiều hơn, cô không kiểm soát được bản thân cứ ghé sát đầu vào lòng bàn tay anh.

Cảm giác đó, mang theo một chút sự dịu dàng.

Bàn tay đó khẽ run rẩy.

Bắc Minh Quân híp đôi mắt lạnh lùng lại, dưới ánh đèn mờ, ánh mắt anh hơi sáng lên.

Ánh mắt nhìn sang người đang nằm hôn mê trên giường, giống như một con sâu bướm đang dính vào lòng bàn tay anh.

Làn da mềm mại đó, ma sát trong lòng bàn tay anh… nhanh chóng xuyên qua những ngón tay đi vào trong trái tim anh, trong lòng anh xuất hiện những gợn sóng nhỏ…

“… Hu…” Cố Tịch Dao dường như đặt bản thân mình vào trong giấc mơ, dường như cô lại trở về đêm đó trong căn phòng tối năm năm trước…

Cô thật sự rất muốn nhìn người đàn ông này một lần, thật sự chỉ cần một lần thôi là đủ rồi.

Ít nhất, đợi sau khi Dương Dương trưởng thành, hỏi cô ba nó là ai, thì ít ra cô còn có thể phác họa ra dung mạo của người đàn ông đó, chính là người đàn ông đó, đã cho cô một cục cưng đáng yêu như vậy.

Nhưng mà… cho dù cô có mở lớn mắt thế nào, mỗi lần trong giấc mơ, cô vẫn không thể nhìn rõ được gương mặt của người đàn ông đó…

Nhưng mà, cảm giác dịu dàng này, trong mắt Bắc Minh Quân lại trở thành sự trêu chọc.

Tay của anh, lướt qua trán của cô, qua gò má cô, rồi lại phủ lên ngực cô, giọng nói khàn khàn.

“Em có biết, em đang quyến rũ tôi hay không hả, cô gái?”

Giọng nói trầm thấp, nam tính đó, đi vào trong tai cô khiến cô cảm thấy ngứa ngáy: “Ưm…”

Vùng bụng Bắc Minh Quân lập tức co cứng lại.

Nhiều năm nay, anh vẫn luôn duy trì được sự bình tĩnh, thậm chí còn không dễ dàng để xảy ra sai sót, nhưng không ngờ đến, sự bình tĩnh đó lại bị một cô gái ngày nào cũng chống đối với anh, phá hoại hoàn toàn!

Anh nhớ lại lần đầu gặp Cố Tịch Dao, lúc đó anh chỉ cảm thấy cô là một cô gái buông thả, vì vậy mới đá cô xuống giường.

Nhưng anh lại nhận ra, cảm giác được chạm vào cơ thể cô thật sự rất đẹp đẽ.

Cô gái còn trinh năm năm trước đã sinh Tư Trình cho anh… Anh vẫn còn nhớ, lúc anh ‘đi sâu’ vào cô, cô cũng xinh đẹp như vậy…

Đột nhiên, tiếng điện thoại bên ngoài phòng kêu lên.

Anh thở ra một hơi, nhẹ nhàng đứng dậy, nhìn người phụ nữ đang mê man trên giường, quay người, không chút lưu luyến đi ra khỏi phòng ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc