CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 335

Anh nhắm mắt lại, rùng mình lướt qua nhìn Cố Tịch Dao đang cười hì hì nhìn con trai mình, người phụ nữ này bắt đầu nhiệt tình với con trai anh ta hơn cả anh ta từ khi nào vậy?

Liếc qua Trình Trình, Bắc Minh Quân cuối cùng cũng nói: “Đi thay cho Trình một bộ quần áo tử tế!”

Cố Tịch Dao cho là lời này của Bắc Minh Quân là tự nói với chính mình, lập tức đứng dậy nói: “Được…!”

Ai ngờ, vừa đứng lên thì thân thể tay lại bị Bắc Minh Quân kéo lại: “Cô ở lại, Hình Uy đi!”

“…” Vẻ mặt tươi cười của Cố Tịch Dao lập tức cứng đờ.

Hình Uy thì vẻ mặt mừng rỡ giống như được cứu, lập tức gật đầu: “Vâng, cậu chủ, thuộc hạ đi ngay!”

Trình Trình nhìn thoáng qua mẹ, cũng không nói gì, quay người lập tức rời đi…

Hình Uy cung kính đi theo sau cậu.

Ngay khi Hình Uy muốn đi theo Trình Trình tiến vào phòng ngủ, Trình Trình quẳng xuống một câu: “chú đợi ở đây đi…”

Phanh ~.

Sau đó, cậu thuận tay đóng cửa lại! Hình Uy phải chịu đứng cánh ngoài cửa!

Bắc Minh Quân ở trong phòng ngủ, chỉ còn anh và Cố Tịch Dao.

“Rửa mặt cho tôi một chút.” Giọng nói của Bắc Minh Quân vẫn lạnh lùng như cũ, hạ lệnh.

“Tôi nói này cậu hai Bắc Minh, rốt cuộc anh muốn làm cái quái gì vậy?” Cố Tịch Dao không khỏi liếc mặt: “Muốn tôi nhắc lại bao nhiêu lần nữa? Tôi đã nói, tôi chỉ làm bảo mẫu cho con trai anh!”

“Thật sao?” Khóe môi anh run lên: “Những người phụ nữ trăm phương ngàn kế tiếp cận con trai tôi, mục đích cuối cùng không phải vì tiếp cận tôi sao? Chẳng lẽ Cố Tịch Dao cô lại là ngoại lệ? Hay là cô có loại sở thích biến thái nào đó, chỉ chuyên ra tay với trẻ nhỏ?”

“Anh đi chết đi! Anh mới là người luyến đồng ấy!” Cố Tịch Dao tức giận đến mức suýt chút nữa hộc máu, nhưng lại sợ Bắc Minh Quân nghi ngờ nên đành phải bĩu môi: “Đúng đúng đúng, anh nói không sai! Trên đời này chỉ cần là giống cái thì không có ai mà không nổi lên tâm địa xấu với anh hết, ai ai cũng khao khát được ‘Một đôi thiết tí ngàn người gối’ của cậu hai nhà Bắc Minh như anh, được chưa?”

Anh nhíu lông mày, cái gì gọi là ‘Một đôi thiết tí ngàn người gối’? Cô nàng này đang mắng anh là ngưu lang hay là cái gì?

Ném cho ánh mắt hình con dao, anh cắn răng nói: “Đừng có khua môi múa mép với tôi! Chờ đến khi tôi khỏi bệnh rồi, tôi sẽ cho cô biết hậu quả đắc tội tôi là thế nào!”

Anh vẫn chưa quên, cô kéo anh từ ban công vào phòng thế nào. Trên đường, đầu của anh đụng phải không ít vách tường! Có lẽ đã có vài chỗ máu đọng ẩn ở dưới mái tóc đen…

“Biết anh lợi hại rồi, cậu hai nhà Bắc Minh!” Cố Tịch Dao không khỏi rùng mình một cái, tên này thật sự là cẩn thận lại thích mang thù, có bệnh thích sạch sẽ.

Nếu không phải cẩn thận từng li từng tí che giấu thân phận của mình, cô đã sớm cùng anh vạch mặt, so có thể nhẫn nhịn hầu hạ anh như vậy?

Vì vậy cô nghiến răng, huyên náo một hồi cuối cùng đến bên giường, chật vật dìu anh đứng lên…

“Haizz, Bắc Minh Quân, anh nặng quá…”

“Ừm hừ, nếu không cô cho rằng cơ bắp bấy lâu này sống là vô dụng à?”

“… Thịt gà bình thường cũng không quá nặng, thịt heo mới…”

“Cô chớ quanh co lòng vòng mắng tôi…”

Cô giả cười hai tiếng: “Hắc hắc, đâu dám … A này, anh, anh muốn làm gì?”

“Rút ống kim…”

Bình luận

Truyện đang đọc