CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 663

Thuộc hạ Hình Uy được cho là toàn năng đó, cuối cùng đã phải chịu thảm trước Lục Kiều!

Sự thật cũng đã xác minh rằng ít nhất tên thuộc hạ này cũng tuyệt đối trung thành với chủ nhân của mình, bởi vì trong nhiều năm cuộc đời của mình, trừ chủ nhân ra, anh chưa bao giờ nghĩ đến phụ nữ…

“Yo, tìm được chứng minh thư rồi… chú ơi, đi thôi, chị đưa cưng vào thuê phòng…”

Người lái xe taxi hỏi nhiều lần mới hỏi ra được địa chỉ từ cái miệng mơ mơ hồ hồ của Cố Tịch Dao.

Cuối cùng chiếc xe cũng đến được căn phòng cho thuê của cô.

Không đúng, đó là một tòa nhà mới do Bắc Minh Quân mua…

Cô cùng 4 cậu trai đẹp bước xuống xe, loạng choạng bước lên lầu.

Sau đó cô rút chìa khóa ra, cắm nhiều lần mà không nhét vào được lỗ khóa…

“Ầy, sao lại mở không được…”

Trong tầm nhìn mờ ảo của cô——

Cạch cạch.

Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra.

“Wow, cuối cùng cũng về đến nhà rồi… haha, vui quá… vào đi…”

Cô cười hì hì kéo vài mỹ nam vào phòng.

Cô vui vẻ đá giày, tiện tay ném quần áo và áo khoác, giẫm lên sàn hào hứng chạy đến ghế sô pha…

Sau đó, bốn mỹ nam cũng đi theo, say khướt tiến đến sô pha…

Cố Tịch Dao khẽ nheo mắt, tự hỏi không biết có phải rượu góp phần tạo nên sự xấu xa trong lòng cô hay không, hay là bốn mỹ nam này nhìn quá mê hoặc, cô rốt cuộc cũng không nhịn được chỉ vào bọn họ kêu lên—

“Một đứa, hai đứa, ba đứa, bốn đứa, cởi qu ần áo cho bà đây!”

“Ặc…”Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bốn mỹ nam đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng là mọi người đều high, sau đó trộm mỉm cười, tiến đến trước mặt Cố Tịch Dao, không nói lời nào mà bắt đầu lột s@ch quần áo của cô.

Cô bị dọa đến quá sợ hãi!

“A… ai bảo các cậu cởi qu ần áo của tôi… là cởi của các cậu…” Cô đẩy tay họ ra, rồi mỉm cười sờ cằm mỹ nam: “Ngoan nào, tôi nghe Lạc Kiều nói các cậu vẫn còn là một nhóm tân binh, phục vụ chị đây cho tốt đi, chị đây chắc chắn sẽ giúp đỡ các cậu nói tốt…”

“Hả? Cô có thể nói tốt cho chúng tôi trước mặt ai?” Mỹ nam thứ nhất hỏi.

“Hả?” Cô gãi đầu, chợt nhớ ra điều gì đó, cười tủm tỉm: “Ồ, hình như tôi biết sếp của các cậu…”

“Sếp của chúng tôi? Quản lý Khương?” Mỹ nam thứ hai nói.

“No no no!” Cô cười bí ẩn, vỗ nhẹ vào má họ, đúng thật là trơn mềm như Lạc Kiều nói.

Hừ, nhưng so với ba đứa con của cô thì còn kém xa…

“…Truyền Thông Họa Ý là công ty con của Tập đoàn Bắc Minh thị…” Mỹ nam thứ ba cuối cùng cũng sốc như gặp người trên trời: “Trời ạ, ông chủ mà cô biết, sẽ không là cậu hai Bắc Minh nổi danh, Bắc Minh Quân chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc