CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 855

Trong đôi mắt của anh lộ ra vẻ ham muốn trần trụi, không hề che giấu một chút nào…

“Nghĩa vụ của người vợ?” Cô hít vào một hơi: “Cho dù buổi lễ đính hôn của anh kết thúc thì Phỉ Nhi đó nhiều lắm cũng chỉ được xem là vợ sắp cưới của anh mà thôi, đâu cần phải thực hiện nghĩa vụ của một người vợ gì.”

Nắm tay của cô nắm chặt lại, móng tay gần như đâm vào trong lòng bàn tay, thật sự rất muốn cào nát gương mặt yêu nghiệt này của anh.

“Đương nhiên là cô ấy có thể không cần, nhưng mà em nhất định phải làm!” Anh luôn là một người có tiêu chuẩn kép đối với tất cả mọi người.

“Mẹ kiếp, dựa vào cái thá gì!” Cô không phục, ngọn lửa đang cháy hừng hực của cô hận không thể thiêu chết người đàn ông này: “Dựa vào cái gì mà tôi phải kết hôn thay thế chứ? Anh chờ Phỉ Nhi khỏi bệnh rồi, không phải là cô ta có thể thực hiện nghĩa vụ người vợ, anh anh em em thắm thiết ở trên giường, đại chiến mấy trăm hiệp với anh? À đúng rồi, suýt chút nữa thì quên mất, kỹ thuật của cậu hai Bắc Minh anh, hai ba hiệp chắc cạn sạch mất.”

Vẻ mặt của anh trầm xuống, anh ép cô lui đến góc tường: “Tôi có thể chiến bao nhiêu hiệp, không phải là em hiểu rất rõ ràng sao? Hay là em dễ quên, có cần tôi ôn lại một lần cho con nhớ không?”

Cô hận không thể cắn một cái cho rơi đầu lưỡi của mình.

Sao lại quên mất người đàn ông này căn bản chính là một người đàn ông có bụng dạ hẹp hòi chứ!

Nếu như nói hàng của anh không tốt, anh nhất định sẽ liều mạng với người ta.

Quả nhiên là họa từ miệng mà ra.

Cô nuốt xuống một chút, hai tay ngăn ở trước ngực, hung hăng nhìn anh chằm chằm.

“Điều kiện này quá hoang đường, tôi không đồng ý!”

Dường như là anh đã nghĩ đến là cô sẽ có phản ứng này, khóe miệng khẽ cong lên, nhìn gian tà cực kỳ: “Nếu như đã không nói được điều kiện, vậy thì tôi đành phải tuân theo lời hứa lúc trước của tôi, để cho cả đời này em không thể gặp được hai đứa con trai.”

Anh thử lấy con trai ra để dụ dỗ cô, thử rất nhiều cách để cô ở lại bên cạnh của anh.

Nhưng không có ngoại lệ, toàn bộ đều tan sạch.

Quả nhiên.

Bộ dạng ngốc nghếch đó hoàn toàn không phù hợp với anh.

Cái gì mà tặng hoa dỗ dành phụ nữ, cái gì mà tặng hoa để đổi lấy niềm vui của phụ nữ, cái gì mà đánh đàn để tạo sự lãng mạn cho phụ nữ… căn bản cũng không thích hợp với anh.

Đã như vậy, anh cũng chỉ có thể dùng đòn sát thủ này thôi.

Người phụ nữ này yêu con trên hết tất cả, anh biết là cô sẽ thỏa hiệp.

“Anh…” Cô hung dữ nhìn anh chằm chằm, cắn răng thốt ra hai chữ: “Hèn hạ!”

“…” Nhún nhún vai, một bộ dạng không quan trọng: “Hôm nay cũng không phải là lần đầu tiên mà em biết.”

“…” Cô tức giận đến nỗi sôi máu, nhưng mà chiêu trò hèn hạ này của anh, chết tiệt, nó lại có tác dụng.

Chèn ép được cô!

Quả thật là cô sợ hãi sẽ không còn gặp được hai đứa con trai…

“Sao vậy? Không phải là lúc nãy rất hùng hồn à?” Anh cười nhẹ, đôi mắt sáng lạng nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen đang tung tóe lửa giận của cô. Không thể phủ nhận, anh thật sự rất yêu đôi mắt xinh đẹp đó của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc