CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 833

“Ý của chủ nhân là…nghi công trình ‘Ánh’ bị cháy là do Mạc Cẩm Thành tìm người làm sao?” Hình Uy nhíu mày: “Nếu như thật sự là như vậy, vậy thì tại sao chứ?”

Bắc Minh Quân mím đôi môi có độ cong hoàn mỹ, im lặng không lên tiếng, ngón tay thon dài lướt trên điện thoại…

Hình Uy thấy vậy, liền biết chủ nhân không muốn nói nhiều.

Thế là, anh ta chỉ đành khởi động xe, lái đến sân bay quốc tế…

Trên thực tế, mấy năm nay, luôn có tư liệu thần bí chủ động gửi đến chỗ chủ nhân từ Sabah.

Lúc mới bắt đầu, chủ nhân còn xem qua một hai lần, sau này chủ nhân dứt khoác chả thèm nhìn nữa, gửi về Sabah một cách nguyên vẹn!

Hình Uy có để ý qua, ở chỗ niêm phong của số tư liệu đó, rõ ràng có in ba khúc tre.

Anh ta không xa lạ gì, đó là biểu tượng của băng Tam Trúc, băng nhóm lớn nhất ở Sabah!

Và chủ tịch của băng đảng này—

Là Mạc Cẩm Thành!

Mãi cho đến khi Bắc Minh Quân rời đi, Cố Tịch Dao mới vội vàng gọi lại cho Anna.

“Anna, thật xin lỗi, vừa rồi Bắc Minh Quân ở đây, thật không tiện…”

“Ha ha, tôi đoán được rồi. Tiểu tiểu bảo bối bây giờ vẫn trốn trong nhà vệ sinh a, con bé đó không chịu ra ngoài nghe điện thoại…” Anna thở dài cười cười: “Hình như nó lại đem ảnh của [Thần Toilet] mà cô cho nó vào trong luôn rồi, không biết đang làm gì trong toilet nữa…”

“Nó còn khóc không?” Cố Tịch Dao lo lắng hỏi: “Ai ui, con bé đó luôn cho rằng [Thần Toilet] không phải người sống… lần này chắc đã khiến nó sợ rồi.”

Cô căn bản không ngờ Bắc Minh Quân lại báo tên với cô bé nhỏ.

Hai năm nay, sự giáo dục ngầm của cô đối với cô bé nhỏ chính là, [Thần Toilet] dùng để ị!

“Phải đó. Cô thì sao? Định đến chỗ tôi qua tết không?” Anna hỏi: “Vốn định qua bên cô sớm một chút, nhưng vụ kiện ly hôn của tôi phải dây đến sau tết, nhất thời không đi được.”

“Ừm, tôi biết. Anna, những ngày này cảm ơn cô đã giúp tôi chăm sóc bé con. Nhưng Bắc Minh Quân đột nhiên dọn đến đối diện nhà tôi, hại tôi không dám tùy tiện đón bé con đến, cho nên phải làm phiền cô thêm chút nữa.”

Đặc biệt là hồi nãy Bắc Minh Quân nói chuyện với cô bé nhỏ, dọa cô đến run bần bật. Cô sợ cô bé nhỏ sơ ý gọi tiếng mẹ.

“Ha ha, lại khách sáo với tôi rồi. Dù sao tôi cũng không có con cái, lại rất thích cô bé nhỏ, tôi còn phải cảm ơn cô đã để nó ở với tôi nữa a…”

“Không, Anna…” Cố Tịch Dao cảm thấy rất cảm động: “Là tôi cảm ơn cô mới đúng.”

“Cô lại nữa rồi. Đừng nói mấy lời khách sáo nữa, khi nào cô đi máy bay? Có cần tôi đi đón cô không?” Anna cười nói.

Cố Tịch Dao nhếch môi lên: “Ha ha, chuyến bay ngày mai. Không cần đến đón tôi đâu, cô và cô bé nhỏ ở nhà đợi tôi đi! Dù sao tôi rất thân thuộc với Sabah mà.”

“Được.”

“Còn nữa, tôi muốn cho bé con một kinh hỉ, cô khoan nói với nó nha!” Cô cười.

“Ha ha, không thành vấn đề.”

Bình luận

Truyện đang đọc