CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

CHƯƠNG 78

Cái thứ đồ mà bao nhiêu cô gái hằng mơ ước của cậu hai của Bắc Minh, với Cố Tịch Dao lại ghê đến mức phải đi khử trùng!

Roẹt~ một tiếng.

Đơn xin nghỉ phép nát thành giấy vụn.

Sau đó…

Trên gương mặt đẹp trai lạnh lùng không có chút cảm xúc nào của Bắc Minh Quân, cuối cùng, cũng lộ vẻ tức giận…

Ngày hôm sau, chín giờ sáng.

Bắc Minh Quân ngồi ở trong căn phòng làm việc rộng lớn, giống như mọi khi, phòng làm việc yên lặng đến lạ thường.

Mười giờ, phòng làm việc vẫn yên lặng lạnh lẽo như cũ. Anh nhìn mớ số liệu công ty trên màn hình máy tính, ánh mắt không tự chủ liếc nhìn cái ghế sofa rộng lớn trống không kia.

Mười một giờ, phòng làm việc yên tĩnh đến đáng sợ, hình như ngay cả tiếng hít thở nhỏ xíu của anh cũng có thể nghe thấy được.

Mười hai giờ.

Cuối cùng, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lấy điện thoại ra, bấm một dãy số lạ…

Điện thoại có người nghe.

Đầu dây bên kia là một giọng nói uể oải, lười biếng: “A lô…”

Cặp lông mày rậm rạp của anh không khỏi nhíu chặt lại, mím môi phun ra giọng nói trầm thấp: “Tại sao lại bỏ bê công việc không có lí do?”

“…” Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, sau đó dùng sức hít mũi một cái: “Ừm, bị cảm.”

Anh nắm chặt điện thoại, dừng lại một lát, sau đó lại dùng giọng nói lạnh như băng nói một câu: “Cố Tịch Dao, chiều nay nếu như tôi không nhìn thấy cô đi làm, vậy sau này cô cũng không cần đến nữa. Ngoài ra, chỗ của ba tôi cô tự mình đi giải quyết!”

Tút… một tiếng, dứt khoát cúp máy.

Một giờ chiều.

Cố Tịch Dao sốt cao 39 độ C, vô cùng lo lắng chạy đến Bắc Minh thị.

Cô không trang điểm son phấn, gương mặt lại sốt đến đỏ bừng, trông thanh thuần, xinh xắn, trong trẻo hệt như một sinh viên đại học, cho nên vài đồng nghiệp quen biết khi đi ngang qua thiếu chút nữa cũng không nhận ra cô.

Ngay cả Linda luôn ngáng đường cô, nhìn bộ dáng mơ mơ màng màng của cô, cũng kinh ngạc ngây người quên cả việc hãm hại.

Ngay sau đó, rầm…

Một tiếng.

Cô hấp ta hấp tấp đạp bay cửa phòng tổng giám đốc.

Đầu óc mơ màng vì bị sốt, gần như quát lên: “Bắc Minh Quân, có phải anh nhất định phải giết chết tôi mới vừa lòng đúng không hả!”

Lời nói sắc bén của cô vừa dứt.

Lập tức nhìn thấy, trên ghế sofa ngoại trừ tên khốn kiếp Bắc Minh Quân ra, còn có một người đàn ông xinh đẹp như hoa đang ngồi đó.

Độ đẹp trai của người đàn ông này cũng chẳng thua gì Bắc Minh Quân, chẳng qua là so với vẻ lạnh lùng của Bắc Minh Quân thì người này trông thân Quân hơn, hình như sự thân Quân bẩm sinh ấy có thể hấp dẫn được phụ nữ.

Bình luận

Truyện đang đọc