CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1061

Cô ta đảm bảo, có cô ta ở đây, người phụ nữ này tuyệt đôi không tra được bất cứ thứ gì.

Tô Khiết không nói gì thêm, tâm tư của Cố Nam. Cô vừa nhìn đã có thể biết được, khóe môi của cô cong lên một nụ cười lại lùng chế giễu.

“Cậu ba Nguyễn, hay là chúng ta về trước, lúc ngày tuyệt đối không thể để mọi chuyện trở nên phức tạp, nếu để người nhà họ Cố biết cố ấy là Tô Khiết, nhà họ Cố chắc chắn sẽ làm ầm ĩ chuyện này, đến lúc đó chẳng những không có thời gian tra án, chỉ sợ sẽ có phiền phức, và gặp nguy hiểm!” Giờ phút này trên khuôn mặt Ngài Lôi Hạ càng thêm ngưng trọng.

“Ông cảm thấy tôi sẽ để cho người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm sao?” Cậu ba Nguyễn câu môi, đôi mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần sát khí.

“Đương nhiên tôi biết dựa vào năng lực của cậu ba Nguyễn sẽ không để cho cô ấy gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ cô ấy tiếp nhận vụ án này, vận mệnh của cô ấy cùng nhà họ Đường có liên quan đến nhau, vậy nên trước khi phá xong vụ án, không thể hành động thiếu suy nghĩ, chờ đến khi kết ản, quyền chủ động hoàn toàn nằm trên người cô ấy, hoàn toàn trong tay nhà họ Đường, đến lúc đó mới là thời điểm đặc sắc nhất!” Lôi Hạ là người thông minh, có một số việc chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy bản chất: “Vậy nên, cứ để nhà họ Cố đắc ý thêm mấy ngày thì có làm sao?”

Nhà họ Cố hiện tại càng đắc ý, tương lai lại càng khó tiếp nhận được.

“Trước hết để nhà họ Cố đắc ý vài ngày cũng không sao, nhưng cũng không thể để người phụ nữ của tôi phải chịu ấm ức!” Khóe miệng cậu ba Nguyễn kéo ra một nụ cười lạnh lẽo mơ hồ.

Người phụ nữ của anh, anh cũng không nỡ để cô chịu một chút ấm ức nào, Cố Nam kia là cái thá gì?

Cậu ba Nguyễn nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi ra ngoài: “Lần trước không phải cậu nói Cố Nam có giao dịch riêng với cậu sao? Gửi tất cả bằng chứng cho tôi đi!”

Người phụ nữ của anh, dù ở bất cứ lúc nào, cũng tuyệt đối không thể bị người khác khống chế.

Vì anh không cho phép! !

“Lão đại, việc này không phụ hợp với quy định của Diêm Điện chúng ta!” Thạch lập tức choáng váng, Diêm Điện của bọn họ vẫn luôn cam đoan tuyệt đối không tiết lộ bất cứ thông tin và tư liệu nào của khách hàng, bây giờ lão đại lại yêu cầu anh ta giao chứng cứ giao dịch ra?

“Quy định là do ai đưa ra?” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, dáng vẻ kiêu ngạo bá đạo tuyệt đối đến mức vô hạn.

“Là lão đại ngài đưa ra.” Khóe môi của Thạch hung hăng giật giật, điều này còn phải hỏi sao? Những quy tắc này từ trước đến này đều là do lão đại tự mình đặt ra.

“Vậy nên, còn có vấn đề sao?” Giọng nói nhẹ nhàng chậm chạm của Nguyễn Hạo Thần giờ phút này đủ để khiến cho người nghe run như cầy sấy.

“Không thành vấn đề.” Thạch âm thầm nuốt nước miếng một cái, anh là lão đại, lợi hại nhất, anh nói cái gì thì dĩ nhiên chính là cái đó, anh ta còn có thể nói gì?

“Nhớ giao cho họ Hạ.” Nguyễn Hạo Thần lại dặn dò thêm một câu, giao cho người nhà họ Cố chắc chắn sẽ bị đè xuống, giao cho Đường Vân Thành, lại sợ để người khác mượn cớ, họ Hạ chính là trung lập, làm người chính trực, cũng là lựa chọn thích hợp nhất.

“Tiêu chuẩn của cậu chính là muốn giang sơn không muốn mỹ nhân?” Ngài Lôi Hạ đứng ở bên cạnh anh, mặc dù không nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện, nhưng cũng có thể đoán được có chuyện gì đang xảy ra.

Cậu ba Nguyễn nhìn ông ta một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, giống như cười chế nhạo: “Những chuyện khác tôi có thể nhịn, bắt nạt vợ tôi, việc này mà tôi cũng phải nhịn, tôi còn là đàn ông sao?”

“Thôi đi, nhiều năm như vậy, tôi thật sự chưa từng thấy cậu nhẫn nhịn việc gì!” Khóe miệng Lôi Hạ giật giật, nói như thể Nguyễn Hạo Thần anh lúc nào cũng nhẫn nhịn vậy.

“Mẹ cậu nói cậu là đứa bé tốt, bé ngoan, tôi nghĩ, trên thế giới ngoại trừ mẹ cậu cũng không có bất cứ người nào cảm thấy cậu ba Nguyễn là một đứa bé ngoan!” Lôi Hạ lại từ từ bồi thêm một câu, chỉ là, trên mặt ông ta mơ hồ có thêm mấy phần ý cười.

Bình luận

Truyện đang đọc