CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1688

“Anh không đợi kịp, cho nên xuống đón em.” Nguyễn Hạo Thần cũng không che giấu, đi thẳng tới cạnh cô: “Em đứng đây làm gì?”

“Đợi thông báo…” Cô nhìn cô tiếp tân đang cầm điện thoại.

“Vào công ty nhà mình còn cần thông báo?” Đôi mắt anh lướt qua người cô tiếp tân, sau đó nhìn sang cô, trực tiếp vươn tay vòng lấy eo cô, xoay người vào công ty.

Cô tiếp tân trực tiếp hóa đá, nửa ngày mới hồi thần.

Tình huống gì đây?

Ai có thể nói cho cô ta biết đây là chuyện gì?!

Vừa nãy tổng giám đốc nói cô Đường vào công ty nhà mình, không cần thông báo là có ý gì?

Chẳng lẽ cô Đường muốn mua cổ phần Nguyễn thị?

Không, không đúng? Vừa nãy tổng giám đốc ôm eo cô Đường rời đi, thân mật như vậy, tự nhiên như vậy, rõ ràng là…

Tổng giám đốc nhà cô ta và cô Đường không phải là…

Trời ơi, thật sự là tin tức bùng nổ.

Tổng giám đốc nhà cô ta lại ở cùng với cô Đường!!

“Tiểu Vân, tình huống gì vậy? Người vừa ở cùng tổng giám đốc là cô Đường sao?” Những người khác trong đại sảnh vừa rồi cũng nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần ôm một người phụ nữ, ai nấy đều không nhịn được tò mò.

“Đúng.” Tiểu Vân gật đầu thật mạnh: “Vừa nãy tổng giám đốc nói cô Đường tới Nguyễn thị chính là vào công ty của mình, không cần thông báo.”

Tiểu Vân cảm thấy cô ta phải nhớ thật kỹ câu này, câu này hẳn là tổng giám đốc nói cho cô ta nghe.

“Ý gì? Chẳng lẽ tổng giám đốc kết hôn với cô Đường rồi?”

“Mấy ngày trước lúc tổng giám đốc ở thương trường, không phải còn rất tình cảm với Tô Khiết sao? Sao nhanh như vậy đã ở cùng cô Đường rồi?”

“Chẳng lẽ tổng giám đốc bắt cá hai tay?”

“Đầu cô không có bệnh đi, cô Đường và Tô Khiết chính là khác biệt nghiêng trời lệch đất, trong tình huống kiểu này, là đàn ông thì đều biết chọn thế này, bắt cá hai tay? Đùa gì vậy?”

“Cũng đúng, có cô Đường để so sánh, Tô Khiết quả thực không đáng gì.”

“Không có cô Đường so sánh thì Tô Khiết cũng không đáng gì.”

Mọi người anh một câu, tôi một câu, tiếng bàn tán không dứt, lúc này, không một ai chú ý tới bên ngoài Nguyễn thị có người cầm máy quay nhanh chóng rời đi.

Nguyễn Hạo Thần ôm Tô Khiết vào thang máy, bỗng xoay người cô lại, để cô đối diện với mình, sau đó anh nhanh chóng cúi đầu hôn cô.

Mấy ngày rồi anh không hôn cô, vừa nãy ở đại sảnh, anh đã có chút không khống chế nổi rồi.

Tô Khiết không giãy giụa, ngược lại vươn tay ôm chặt cổ anh, cô nhón chân, chủ động phối hợp với anh.

Cảm nhận được sự phối hợp của cô, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần u ám, nụ hôn rơi xuống càng thêm kịch liệt, càng thêm điên cuồng.

Một nụ hôn qua đi, hơi thở hai người đều trở nên dồn dập.

“Sau này anh phải giữ khoảng cách với đại vương tử nước D.” Tô Khiết ngẩng đầu nhìn anh, bỗng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc