CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 1733

Đường Lăng lúc này mới dừng bước, xoay người, nhìn sang cô, mắt của anh ta hơi nheo lại, cứ nhìn cô như thế, không nói gì.

“Đường Lăng, anh muốn làm cái gì? Chuyện của anh tôi đã giúp anh thanh minh rồi, Cung Vân đã không hãm hại được anh nữa rồi, anh đã trong sạch rồi, anh còn muốn như thế nào?” Lâm Bối lúc này rất tức giận, thật sự rất tức giận, cô đã giúp anh ta xử lý xong tất cả mọi chuyện rồi, anh ta rốt cuộc còn muốn làm cái gì nữa?

Đôi mắt hơi nheo lại của Đường Lăng lóe lên, sau đó mau chóng cất bước, đi đến trước mặt cô, trực tiếp đẩy cô vào trong phòng, sau đó thuận tay đóng cửa phòng lại.

“Muốn phủi sạch quan hệ sao? Không có cửa đâu.” Vào phòng, ánh mắt Đường Lăng nhìn cô rõ ràng nhiều thêm vài phần khí tức nguy hiểm, cũng rõ ràng mang theo vài phần tức giận.

Đường Lăng rất rõ ràng tối hôm đó cô làm như thế chính là vì phủi sạch quan hệ với anh ta.

“Tôi, chúng ta vốn dĩ cũng không có quan hệ gì mà.” Lâm Bối nhìn anh ta, trong lòng có hơi run, nhưng cô vẫn cứng đầu đáp một câu.

“Không có quan hệ?” Nghe thấy lời này của cô, mắt của Đường Lăng càng híp lại, cơ thể đột nhiên ép sát về phía cô, trực tiếp khiến cô lùi lại mấy bước.

“Vốn dĩ không có…” Lâm Bối lúc này có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm tản ra từ trên người anh ta, nhưng cô biết trong chuyện này, cô tuyệt đối không thể thỏa hiệp: “Đường Lăng, anh và tôi đều là người trưởng thành rồi, chẳng qua chỉ ngủ với nhau một đêm, cũng không phải chuyện gì to tác cả.”

“Chẳng qua chỉ ngủ với nhau một đêm?” Đường Lăng nghe thấy lời cô nói, khóe môi hơi nhếch lên: “Ý của cô là chỉ ngủ với nhau một đêm là quá ít…”

Lời nói của anh ta hơi khựng lại, sau đó đột nhiên mỉm cười: “Ừm, tôi cũng cảm thấy quá ít.”

Cho nên, anh ta muốn lấy về, có thể ngủ mỗi tối…

Lâm Bối: “…”

Cô từ khi nào nói ngủ một đêm là quá ít chứ?

“Đường Lăng, anh có thể nói chuyện đàng hoàng được không?” Lâm Bối có hơi bực bội liếc nhìn anh ta.

Nhưng, Lâm Bối không biết động tác bực tức lúc này của cô, trông như một kiểu làm nũng rất dụ người.

Cô lúc này mặc đồ ngủ, bộ đồ rộng, cũng không che được sự no đủ của cô.

Đường Lăng nhìn cô, đáy mắt hơi tối.

“Được, em nghe kỹ đây, tôi sẽ lấy em.” Đường Lăng cảm thấy anh ta bắt buộc phải nói rõ ràng điểm này với cô.

“Đường Lăng, anh bị điên rồi à? Tôi là Tiểu vương tử của nước D, anh lấy tôi?” Lâm Bối sửng sốt, mặt mày khó tin nhìn anh ta, người này bị điên rồi sao?

Còn lấy cô? Lấy em gái anh ý?

“Nhân chuyện này công khai thân phận của em, em yên tâm, có chuyện gì, tôi sẽ thay em xử lý.” Đường Lăng rõ ràng không phải tùy tiện nói chơi, anh ta đã quyết định rồi.

“Không, không thể.” Lâm Bối nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp từ chối: “Tôi không thể công khai thân phận, tôi càng không thể gả cho anh được.”

“Tôi đã ngủ với em, em là người phụ nữ của tôi, tôi phải chịu trách nhiệm.” Thái độ của Đường Lăng vô cùng kiên định.

Bình luận

Truyện đang đọc