CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2404

Đại Xuân và tiểu đội trưởng cảng bị dọa đến mức mặt xám tro, sắp ngất đi mất.

Có ý gì? Tiểu tổ tông Đường Minh Hạo này là lại con của lão đại?

Haizz, không phải là tiểu tổ tông thật sao!!

Cố Ngũ đứng trước mặt Đường Minh Hạo hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp ngã quy.

Đứa bé này nói cái gì? Cậu nói cha của cậu là lão đại?

Đây là con của lão đại?

Mẹ nó, chuyện này phải phá thế nào? Phá thế nào?”

Lão đại tự mình bắt cóc con trai của mình?

Không, không phải lão đại bắt, mà là anh ta cho người bắt, là người của anh ta bắt, lúc này Cố Ngũ thật sự ông trời có thể cho sấm chớp trực tiếp đánh chết anh ta.

Thật sự, anh ta tình nguyện chết!! Tình nguyện chết!

“Nào, đến đây, bạn nhỏ, tôi đưa cậu trở về.” Cố Ngũ sau khi lấy lại tinh thần phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng đưa người về, sau đó xem như không xảy ra chuyện gì cả.

Ừm, chính là như vậy, một đứa bé năm tuổi cũng vẫn có thể rất dễ lừa!

Đúng, một đứa bé năm tuổi căn bản còn chưa hiểu, khẳng định anh ta nói gì cũng sẽ tin!!

Ừm, chính là như vậy, một đứa bé năm tuổi cũng vẫn có thể rất dễ lừa, một đứa bé năm tuổi căn bản còn chưa hiểu, khẳng định anh ta nói gì cũng sẽ tin!!

“Không, tôi sẽ không về như vậy.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo hơi nhếch nhếch môi, tâm tư của Cố Ngũ bạn nhỏ Đường Minh Hạo liếc qua là thấy.

Biết thân phận của cậu, biết rõ hậu quả của việc bắt cóc cậu, là muốn đưa cậu trở về?

Đâu có chuyện tốt như vậy.

“Bạn nhỏ phải ngoan, phải nghe lời, nhanh chóng về nhà, nếu không người lớn trong nhà sẽ lo lắng, hơn nữa bên ngoài có rất nhiều người xấu, không an toàn.” Đối với sự từ chối của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Cố Ngũ chỉ xem như không nghe thấy, Cố Ngũ biết, bây giờ quan trọng nhất là đứa đứa bé này về, lúc đó anh ta còn có thể có một con đường sống.

“Mấy người bắt tôi đến đây, bây giờ nói về là tôi sẽ như vậy vê sao?” Đường Minh Hạo nhìn qua Cố Ngũ, đầu lông mày hơi nhíu:

“Tôi trông giống có vẻ dễ lừa như vậy sao?”

“Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, bây giờ trời không còn sớm nữa, nhanh về nhà nghỉ ngơi, ngày mai không còn chuyện gì cả.”Cố Ngũ bây giờ đã vận dụng hết tất cả tế nào não của mình dụ dỗ bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Cố Ngũ đến bây giờ con cho rằng vấn đề đứa bé này hẳn là không khó giải quyết,

Quay về ngủ một giấc, ngày hôm sau đều quên hết, mọi chuyện không có gì cả, anh ta không có, lão đại cũng không có, mọi chuyện đại cát, thiên hạ thái bình rồi!!

Đúng, đúng, chính là như vậy.

“Ông cho tôi là đứa bé ba tuổi sao.” Đường Minh Hạo nghe thấy lời Cố Ngũ nói, khóe môi lại lần nữa nhếch lên, ngủ một giấc, ngày mai sẽ không có chuyện cả, người này có phải nghĩ quá đẹp rồi không?

Đây là mở to mắt nằm mơ sao?

“Vốn cậu chính là một đứa bé, trẻ em thì phải nghe lời, ngoan, đến đây, chúng ta vê.” Cố Ngũ nhẫn nại tiếp tục dụ dỗ cậu nh ỏ Đường Minh Hạo, chỉ cần có thể để Đường Minh Hạo về nhà, bây giờ bảo Cố Ngũ làm gì Cố Ngũ cũng có thể đồng ý.

 

Bình luận

Truyện đang đọc