CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 950

Nguyễn Hạo Thần cảm thấy đọc những chuyện liên quan đến cô và Bùi Dật Duy là một cực hình, nhưng anh vẫn không nhịn được, tiếp tục đọc.

Lúc đó, thành tích của Tô Khiết cực kỳ yếu kém, thầy giáo đã tìm cô nói chuyện, hỏi cô giờ không chịu cố gắng thì tương lai phải làm thế nào?

Nhưng Tô Khiết lại thẳng thắn trả lời, tốt nghiệp xong, cô sẽ gả cho Bùi Dật Duy.

Hồi đó, chuyện này đã lan ra khắp trường.

Lúc đó cô định tốt nghiệp xong sẽ gả cho Bùi Dật Duy, nên trong kế hoạch cuộc đời cô chỉ có mình anh ta.

Vì Bùi Dật Duy, cô có thể từ bỏ tất cả.

Nếu lúc đó không xảy ra chuyện bất ngờ kia, chắc chắn cô đã sớm gả cho Bùi Dật Duy rồi.

Giờ chuyện đã trôi qua sáu năm rồi, Bùi Dật Duy lại nói, muốn làm lại từ đầu với cô.

Nếu cô thật sự quyết tâm muốn ở bên Bùi Dật Duy, anh còn có thể làm gì được?

Cuối cùng ba tháng vợ chồng giữa anh và cô, cũng không bằng thanh mai trúc mã Bùi Dật Duy của cô.

Cô và Bùi Dật Duy là thanh mai trúc mã là sự thật, tình cảm từ nhỏ đến lớn là tình yêu chân thành.

Còn ba tháng vợ chồng giữa cô và anh là giả, chỉ là bản thỏa thuận kết hôn.

Nếu hai người chưa ly hôn, anh còn có thể danh chính ngôn thuận đi cướp cô về, nhưng giờ hai người đã ly hôn rồi.

Còn chuyện năm năm trước, cho dù anh đã xác nhận, nhưng không hề có chứng cứ gì, mà chỉ thông qua thăm dò lúc trước, thậm chí anh còn không nhìn ra chỗ sơ hở để chứng minh sự thật.

Nếu cô không thừa nhận, anh còn có thể làm gì được?

Anh không thể giành cô về, rồi ép cô ở bên mình, cho dù anh có thể cướp được người vê, nhưng còn trái tim cô?

Hôm đó, cô cúp điện thoại anh, anh luôn nhẫn nhịn, không gọi cho cô nữa, rồi cô cũng không không còn tin tức gì.

Anh nghĩ rằng, chí ít cô sẽ gọi cho anh, nhưng cô chưa từng gọi.

Hai ngày nay, cô và Bùi Dật Duy cũng mất tích, sự thật đã quá rõ ràng rồi.

Nhưng anh thật sự phải buông tay như thế ư? Anh phải tác thành cho hai người ư?

Tác thành cho hai người? Dựa vào cái gì? Đó là người phụ nữ của anh, cô là vợ anh, dựa vào cái gì mà bảo anh tác thành cô cho người đàn ông khác.

Đúng, cô và Bùi Dật Duy từng có quá khứ như vậy, cô từng nói sẽ gả anh ta, nhưng cuối cùng chẳng phải cô vẫn không gả đấy thôi?

Cô không gả cho Bùi Dật Duy, nhưng cô đã gả cho anh!

Hơn nữa năm năm trước, lần đầu tiên của cô đã trao cho anh, thì sau này cô cũng phải gả cho anh.

Nên dựa vào điều gì mà bảo anh tác thành cô cho người đàn ông khác.

Do đó dù phải cướp, anh cũng phải cướp cô vê.

Nhưng cuối cùng anh vẫn không lấy ra được chứng cứ chuyện năm năm trước, nên giờ anh vẫn thiếu một lý do chính đáng.

“Cậu nói thử xem, nếu giờ tôi phá hủy công ty Bùi Dật Duy thì mọi chuyện sẽ thế nào?” Nguyễn Hạo Thần bỗng ngẩng đầu nhìn thư ký Lưu.

Bình luận

Truyện đang đọc