CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2882

Nếu không thì Trác Hiểu Lam cũng sẽ không ép cô ta tự sát, hơn nữa cô ta còn biết Trác Hiểu Lam đã hại chết người khác, không chỉ là một người.

Cho nên Trác Hiểu Lam tức giận lên thì thật sự rất có thể sẽ giết ba cô ta, tám năm trước ba cô ta đã ‘qua đời’ trong tai nạn xe, cho dù hiện tại Trác Hiểu Lam giết ba cô ta cũng không có ai biết.

Cho dù đến lúc đó cô ta tố cáo Trác Hiểu Lam cũng không được gì.

Viên Ngữ nghĩ vậy thì lời đến bên miệng lại không dám nói ra.

Đường Lăng biết Viên Ngữ khó xử: “ Được rồi, cô cứ nghỉ ngơi cho tốt, chờ Trác Thanh quay về, cô muốn nói gì thì nói với Trác Thanh.”

Lúc Đường Lăng nói lời này thì giọng điệu vẫn dịu dàng, giống như người anh trai nhà bên, Đường Lăng coi Trác Thanh giống như em trai ruột, cho nên anh ta cũng xem Viên Ngữ là người trong nhà.

“Tôi xin lỗi.” Viên Ngữ nghe Đường Lăng nói thì trái tim siết chặt, nhất thời không nhịn được khóc lên: “Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi, là tôi quá ích kỷ, là tôi không tốt.”

Lúc này tâm trạng của Viên Ngữ không tốt, ngày hôm qua chuyện cô ta làm đã tổn thương đến cô cả nhà họ Đường, tuy rằng cô ta bị Trác Hiểu Lam lợi dụng, nhưng chuyện đó là do cô ta làm.

Hơn nữa đến bây giờ cô ta không giải thích với Đường Lăng, Đường Lăng không những không trách cô ta mà còn đối xử với cô ta giống như trước kia, Viên Ngữ thật sự cảm giác mình quá ích kỷ.

“Không phải là cô sai, yên tâm đi, Trác Thanh sẽ xử lý tốt mọi chuyện.” Nói thật Đường Lăng nhìn thấy Viên Ngữ đột nhiên khóc lớn thì có chút luống cuống, Đường Lăng không phải là người biết an ủi, nhất là an ủi phụ nữ.

Nhưng lời này của Đường Lăng có hiệu quả hơn bất cứ lời an ủi nào.

Đường Lăng nói Trác Thanh sẽ xử lý tốt mọi chuyện làm cho Viên Ngữ giảm bớt gánh nặng trong lòng.

Hơn nữa những lời này của Đường Lăng thay đổi tính chất mọi chuyện.

Viên Ngữ sửng sốt, nhất thời quên khóc, trên mặt mang theo nước mắt ngơ ngác nhìn Đường Lăng.

Cô ta hiểu lời Đường Lăng nói, cô ta cũng hiểu tấm lòng của Đường Lăng, bởi vì cô ta hiểu cho nên càng thêm kinh ngạc cũng càng thêm áy náy, Đường Lăng chẳng những không trách cô ta mà còn an ủi cô ta.

“Tôi có chút việc phải xử lý, cô cứ nghỉ ngơi đi.” Đường Lăng còn lo lắng chuyện của Tô Khiết và Trác Thanh, nếu Viên Ngữ đã tỉnh lại, Trác Hiểu Lam cũng rời đi, anh ta cũng không cần quá lo lắng bên này.

Đường Lăng có chút lo lắng Trác Thanh và Tô Khiết sẽ gặp nguy hiểm, nhưng Đường Lăng cũng không nói với Viên Ngữ, Viên vừa tỉnh lại, hơn nữa trước đó Viên Ngữ tiêm thuốc ảnh hưởng đến tim, Đường Lăng sợ k1ch thích Viên Ngữ.

“À, vâng.” Viên Ngữ ngây ngốc trả lời, rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.

Đường Lăng ra khỏi phòng bệnh, vừa rồi sắc mặt dịu dàng lập tức lạnh xuống, anh ta lấy điện thoại gọi cho Tô Khiết trước, nhưng Tô Khiết không nghe máy.

Anh ta lại gọi cho Trác Thanh, cũng không gọi được, sắc mặt của Đường Lăng càng lạnh xuống, lúc nãy trong phòng bệnh anh ta cảm thấy chuyện này không ổn lắm, xem ra anh ta thật sự đoán đúng rồi.

Bình thường dưới tình huống không gọi được cho Tô Khiết và Trác Thanh thì chắc chắn đã xảy ra chuyện, có liên quan đến Trác Hiểu Lam.

Nhưng không biết Trác Hiểu Lam lại làm chuyện gì.

Đường Lăng nhanh chóng gọi cho Nguyễn Hạo thần, Nguyễn Hạo thần nhanh chóng nghe máy.

“Cậu tìm được Tô Khiết chưa?” Điện thoại vừa được kết nối, Đường Lăng không nhịn được hỏi một câu.

“Vẫn chưa, không liên lạc được, cũng không gọi được cho Trác Thanh, thậm chí không liên lạc được với Cố Ngũ điện, tôi hỏi qua người của Diêm Môn, Cố Ngũ nhận được điện thoại của Tô Khiết thì mang theo Đầu To rời đi.” Trong lòng Nguyễn Hạo thần nóng như lửa đốt, nhanh chóng nói qua tình huống mình biết.

Bình luận

Truyện đang đọc