CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 131

Tô Khiết cầm điện thoại, từ phía bên kia xuống giường, nếu không phải tình huống vừa rồi, cô sẽ không nhận điện thoại của học trưởng trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng bây giờ nhận rồi, nhất định cũng không thể cúp đi.

“Trễ như vậy gọi điện thoại cho em, có phải làm phiền em ngủ không?” Đầu kia điện thoại, giọng đàn ông càng thêm vài phần ôn hòa.

Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, nhớ tới tình cảnh vừa rồi, nhớ tới chuyện Nguyễn Hạo Thần vừa làm với cô, mặt cô đột nhiên không thể khống chế đỏ bừng.

Nguyễn Hạo Thần dựa vào giường, đôi mắt nhìn chằm chằm cô, thấy cô cố ý xuống giường, đôi mắt khẽ híp lại của anh đã lạnh hơn vài phần.

Bây giờ, thấy cô đột nhiên đỏ mặt, mắt anh thoáng chốc lạnh tới cực điểm, mơ hồ lại có chút tức giận tràn ra, hơi thở nguy hiểm đó có thể làm người ta ngạt thở trong giây lát.

Vừa nãy anh làm vậy với cô, cũng không thấy cô đỏ mặt, bây giờ gọi điện thoại với học trưởng chó má gì đó của cô, cô lại đỏ mặt?

Cô đỏ mặt cái gì?

“Không sao.” Mặc dù Tô Khiết không nhìn Nguyễn Hạo Thần, nhưng lại có thể cảm nhận thấy rõ ràng ánh mắt chiếu thẳng tới của anh, không biết tại sao, cô đột nhiên cảm thấy dưới chân có chút vô lực, giọng nói như cũng có chút bay bổng.

Nghe thấy giống nói mềm mại lại có chút phiêu đãng của cô, mắt Nguyễn Hạo Thần dần híp lại…

Cô thật sự được lắm, anh kết hôn với cô nhiều ngày như vậy rồi, lúc cô nói chuyện với anh trước giờ đều chưa từng ấm áp như vậy, bây giờ gọi điện thoại cho học trưởng chó má đó lại ấm áp như thế?

Tô Khiết biết lúc này Nguyễn Hạo Thần đang nhìn cô, nhưng cô bây giờ chỉ có thể bỏ qua, cô không biết học trưởng giờ này gọi điện thoại cho cô rốt cuộc có chuyện gì?

Tô Khiết đi tới lan can.

Nguyễn Hạo Thần không nhúc nhích, cũng không lên tiếng, chỉ nhìn cô như vậy…

“Khiết Khiết, sau khi hai bảo bối quay về em thế nào? Có thích ứng không?” Giọng người đàn ông đầu kia điện thoại vẫn nhẹ nhàng và ấm áp.

“Em rất tốt, anh không cần lo lắng.” Tô Khiết khẽ trả lời một câu.

Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ nhếch lên nụ cười lạnh, em rất tốt, anh không cần lo lắng? Nghe ý này, học trưởng này của cô thật sự rất lo lắng cho cô?

Thật sự đủ lo lăng, lo lắng tới mức nửa đêm nửa hôm gọi điện thoại cho cô, bây giờ là hai giờ sáng.

“Nếu không có chuyện gì, thì em cúp trước.” Tô Khiết nghĩ, nếu học trưởng không có chuyện quan trọng, thì cô liền cúp máy, bây giờ nói chuyện điện thoại với học trưởng dưới sự chú ý như vậy của Nguyễn Hạo Thần, cô cảm thấy áp lực như núi.

“..” Người đàn ông đầu kia điện thoại im lặng một lúc: “Được, em nghỉ ngơi trước, chuyện cụ thể anh sẽ gửi email cho em, lúc em tiện thì đọc một chút.”

“Được.” Tô Khiết nghe ý của anh là thật sự có chuyện, nhưng bây giờ trong tình huống thế này quả thực cũng không tiện nói chỉ tiết, nói nhiêu nhất định sẽ khiến Nguyễn Hạo Thần phát hiện bất thường.

Thân phận của học trưởng đặc thù, thân phận của cô cũng đặc thù!

Tô Khiết cúp điện thoại, âm thâm hít một hơi, nhớ tới Nguyễn Hạo Thần còn ở trên giường, cô liên có chút đau đầu.

Cô biết rõ Nguyễn Hạo Thần tuyệt đối không thể qua loa lừa bịp như vậy, cũng tuyệt đối không dễ đuổi đi như vậy!

Tô Khiết xoay người, lúc đối diện với khuôn mặt âm trầm như có thể nhỏ mực của Nguyễn Hạo Thần, cô thầm kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc