CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2966

Ba Trác mím môi, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Cũng được, đến tìm Trác Thanh trước, nó đang bị thương nằm viện, chúng ta đến xem nó hồi phục thế nào.”

Lúc này cuối cùng ba Trác cũng nhớ ra con trai mình đang bị thương vẫn nằm trong viện.

“Đúng, đúng, tôi đi mua ít hoa quả, mua mấy thứ Trác Thanh thích ăn. Bây giờ chúng ta vào bệnh viện, nhân chứng của họ là Trác Thanh, nếu Trác Thanh không giúp họ làm chứng mà giúp Lam Lam, đến lúc đó Lam Lam sẽ không sao nữa. Chắc chắn Trác Thanh bị họ lừa nên mới giúp họ, chỉ cần chúng ta nói rõ ràng với Trác Thanh, thằng bé sẽ hiểu thôi.” Mẹ Trác đến giờ vẫn thấy con gái mình không sai, người sai là nhà họ Đường, con trai bà ta cũng bị người khác lừa.

“Đến bệnh viện gặp Trác Thanh đã rồi tính tiếp.” Ba Trác vẫn khá tỉnh táo, ông ta không lạc quan như mẹ Trác, nhưng ông ta cảm thấy cách nói này của bà ta cũng không phải không có lý.

Hai người mua ít đồ rồi đến thẳng bệnh viện.

Trác Thanh nằm ở bệnh viện của nhà, có người chăm sóc đặc biệt, nhưng sau khi Viên Ngữ biết Trác Thanh bị thương vẫn luôn ở lại phòng bệnh, không rời đi nửa bước.

Ba Viên cũng được đưa vào bệnh viện của Trác Hiểu Lam, khi ấy ba Viên bị đánh ngất, không sợ hãi nên không sao, tình hình của ông khá ổn. Năm đó Trác Hiểu Lam đã làm phẫu thuật tim cho ông, thật ra ca phẫu thuật rất thành công, nhưng để khống chế Viên Ngữ, để cô rời xa Trác Thanh nên Trác Hiểu Lam cố ý nói bệnh tình ba Viên nghiêm trọng, sau đó bảo ông ở lại biệt thự nghỉ ngơi dưỡng bệnh.

Chuyện tám năm trước đã sáng tỏ, hiểu lầm cũng được hoá giải, tâm bệnh của Trác Thanh đã hoàn toàn biến mất. Bây giờ Trác Thanh bị thương, có Viên Ngữ ở bên cạnh, trong lòng Trác Thanh rất vui.

Sau tám năm lại được ở bên nhau, mặc dù có khoảng cách tám năm nhưng mọi hành động của hai người đều đầy ắp sự dịu dàng và ấm áp.

Tám năm qua, tình cảm của hai người vẫn không thay đổi, cả hai vẫn yêu nhau sâu đậm nên hiểu lầm được xoá bỏ, hai người lại về bên nhau, mà tình cảm còn gắn bó hơn tám năm trước, dù sao cũng đã được thử nghiệm bằng thời gian tám năm.

Mẹ Trác đi vào phòng bệnh, vừa nhìn đã thấy Viên Ngữ đang ngồi bên giường không biết cô nói gì mà nở nụ cười tươi rói.

Mẹ Trác sững sờ, sau đó săc mặt trầm xuống. Hôm qua khi bà ta đến, ba Viên vẫn chưa tỉnh nên Viên Ngữ vẫn ở bên ông, mẹ Trác không gặp cô.

Mẹ Trác không thích Viên Ngữ, từ lần gặp đầu tiên tám năm trước bà ta đã không thích. Một cô gái nghèo bước ra từ miền núi, quê mùa muốn chết, cũng chẳng xinh đẹp, không có khí chất, không có tu dưỡng, những điều các cô gái nhà giàu biết thì cô không biết. Sao có thể lấy con trai bà ta được? Sao có thể vào làm dâu nhà họ Trác được?

Nhưng lúc đó bà cụ Trác có vẻ rất thích Viên Ngữ, hơn nữa lúc đó Trác Thanh bị Viên Ngữ làm cho mê muội, mẹ Trác không dám thể hiện ra mặt nên mới bảo Trác Hiểu Lam âm thầm dùng kế ép Viên Ngữ tự bỏ đi.

Mẹ Trác rất yên tâm Trác Hiểu Lam làm việc, kết quả bà ta cũng rất hài lòng. Bà ta vốn cho rằng tám năm trước hai người đã hoàn toàn chia tay.

Không ngờ giờ phút này lại có thể gặp lại Viên Ngữ ở đây, nhìn hai người có vẻ đã hoà thuận như xưa?

Mẹ Trác bước vào phòng, nhìn thấy Viên Ngữ đang nhìn Trác Thanh đầy trìu mến, sắc mặt lại càng trầm hơn. Bà ta không ưa nhất việc con trai mình bị người phụ nữ này quyến rũ.

Tuy nhiên, trước mặt Trác Thanh nên mẹ Trác phải nhịn, không nói lời gì quá đáng.

Mẹ Trác vẫn chưa biết Trác Thanh đã biết toàn bộ sự thật năm ấy, nếu bà ta biết có lẽ sẽ không nhịn đâu.

“Ba, mẹ.” Trác Thanh nhìn thấy họ đến thì chào, vẻ mặt Trác Thanh trở nên căng thẳng, anh nhìn Viên Ngữ, sau đó trịnh trọng giới thiệu: “Đây là Viên Ngữ, trước đây ba mẹ đều gặp rồi.”

Trác Thanh không nhắc đến chuyện khác, dù sao cũng là ba mẹ mình, anh muốn giữ lại chút thể diện cho họ.

Bình luận

Truyện đang đọc