CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1341

Đây là phản ứng bản năng của Liễu Ảnh lúc này, ý chí sống sót khiến cô ta làm ra phản ứng như vậy.

Cô ta sợ Tư Đồ Không, vẫn luôn sợ, mặc dù cô ta đã ở bên anh gần năm năm, nhưng cô ta vẫn rất sợ anh.

Cũng may thời hạn năm năm này sắp kết thúc rồi, sau này cô ta sẽ được tự do, không phải sợ anh ta nữa.

Tư Đồ Không nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo, trong lúc nhất thời quanh người anh ta tản ra hơi lạnh khiến cho người ta phải rùng mình, khiến cho nhiệt độ trong xe giảm xuống tới mức đóng băng.

Được, giỏi lắm, cô dám lừa anh ta như vậy? Ấn tạm dừng TV à? Hừ, cô nói dối rất giỏi đấy nhỉ.

Trong phút chốc, anh ta không biết phải nói gì.

“Anh đang bận việc nên tôi không quấy rầy anh nữa, tôi cúp máy trước đây.” Không nghe thấy anh ta nói gì, giọng nói của Liễu Ảnh cũng thấp xuống một chút.

“Ừm.” Tư Đồ Không vẫn nhìn chằm chằm vào cô như cũ, khóe môi mấp máy, sau đó nặng nề lên tiếng.

Anh ta không hề xuống xe, cũng không nói gì nữa, anh ta muốn biết vì sao cô lại nói dối anh ta?

Cách đó không xa, Liễu Ảnh nhanh chóng cúp điện thoại, rõ ràng là thở phào một hơi.

Tư Đồ Không nhìn thấy phản ứng của cô, trong nháy mắt đôi mắt liền chìm xuống đến tận cùng, gọi điện thoại cho anh ta đối với cô lại giống như tra tấn vậy ư?

Sau khi Liễu Ảnh cúp điện thoại, cũng không vội vã rời đi mà vẫn đứng im tại chỗ.

Tư Đồ Không nhìn cô, lông mày hơi cau lại, trong lòng mơ hồ lại có thêm một tia hi vọng.

Biết rõ cô vừa mới nói dối mình, biết rất rõ cô nói dối như vậy chắc chắn là có mục đích, nhưng anh vẫn hi vọng mọi chuyện sẽ không giống như anh ta đang suy nghĩ.

Liễu Ảnh gọi điện thoại cho Tư Đồ Không xong, trong lòng lại cảm thấy hơi bất an, cho nên bây giờ cô ta đang do dự, do dự rốt cuộc có nên tới thăm Bùi Dật Duy hay không.

Nhưng nghe bác sĩ nói thì tình hình của Bùi Dật Duy có vẻ rất không tốt!

Nhưng đúng vào lúc này lại có một chiếc taxi đi ngang qua, ánh mắt Liễu Ảnh lóe lên, lần nữa tay nhanh hơn não giơ tay ra chặn chiếc taxi lại.

Taxi dừng lại, Liễu Ảnh mới ý thức được mình đã chặn xe, nhưng đã chặn xe lại rồi nên cô ta liền lên xe.

Sau khi lên xe, Liễu Ảnh báo địa chỉ chỗ bệnh viện của Bùi Dật Duy, lái xe taxi nhanh chóng lái xe rời đi.

Xe của Tư Đồ Không dừng ở bên đường cách chỗ cô ta không xa hơn nữa lại rất dễ thấy, nhưng cuối cùng cô ta vẫn không nhìn thấy.

Nhìn thấy cô lên xe rời đi, khóe miệng Tư Đồ Không chậm rãi kéo ra một nụ cười lạnh, tuy là cười nhưng lại không nhìn ra độ cong, mà là hoàn toàn lạnh như băng.

Giờ phút này, trong tay anh ta vẫn còn nắm chặt điện thoại di động, không ngừng siết chặt, siết chặt lại, điện thoại kia gần như là sắp biến dạng.

Nhìn chiếc xe taxi cô đi đã khuất xa, anh ta cầm điện thoại di động lên, sau đó bấm một dãy số.

Mặc dù điện thoại hơi biến dạng, những vẫn có thể gọi điện được! !

Bình luận

Truyện đang đọc