CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 3021

Thật ra cô không định nói như thế, cô biết với thân phận và tình cảnh của mình bây giờ, cô không nên làm như vậy.

Cô là tiểu vương tử của nước R, cô và anh ta không nên có bất kỳ dây dưa gì, hai người nên giống như lần trước ở nước Z, dứt khoát xoay người, sau đó rời đi, vạch rõ ranh giới giữa hai người.

Nhưng cô không kiềm chế được, không kìm lòng được mà nói ra những lời kia.

“Yên tâm, anh tự biết chừng mực, chờ anh trở về.” Anh khẽ cười, khóe môi nhếch lên, đặt một nụ hôn lên môi cô, nếu không phải đi ngay, anh rất muốn biến nụ hôn này thành một nụ hôn sâu, sau đó sẽ càng lúc càng sâu hơn nữa.

“Vâng.” Lâm Bối nhìn vào đôi mắt có thể khiến người ta say chết người kia, cô cảm giác trái tim mình không kiềm chế được mà đập nhanh, cô biết mình không nên đưa ra bất kỳ hứa hẹn gì, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Bởi vì cô muốn thấy anh sống trở về, người ta thường nói nếu một người giữ trong lòng một lời hứa sẽ càng thêm trân trọng sinh mạng của mình, sẽ dễ dàng sống sót trong những hoàn cảnh nguy hiểm.

Cô nghĩ, dù sau này có xảy ra chuyện gì, hiện tại cô vẫn muốn cho anh một lời hứa.

Kể từ sau việc xảy ra đêm đó, Đường Lăng luôn nói muốn kết hôn với cô, cô nhìn ra là anh nghiêm túc, trước kia cô vẫn cho rằng anh làm vậy là vì muốn chịu trách nhiệm cho chuyện đêm đó.

Nhưng bây giờ cô phát hiện ra anh rất nghiêm túc, hơn nữa những lời nói của anh quá rõ ràng, không hề che giấu việc anh thích cô.

Vì vậy cô coi lời anh nói với giống như một lời hứa.

Đường Lăng nhìn cô, ý cười trong mắt càng sâu hơn: “Tối nay anh đi dự tiệc, buổi tối gặp.”

Đường Lăng biết sau khi anh rời đi, cô chắc hẳn cũng đi ngay, dù sao tối nay có tiệc, cô cần chuẩn bị một chút, hơn nữa buổi tối cũng có thể cùng anh rời khách sạn.

“Được.” Lâm Bối lúc này vô cùng nghe lời, Đường Lăng nói gì cô cũng đồng ý, giống như một cô gái ngoan.

“Thật ngoan.” Đường Lăng cười như gió xuân, từ lúc quen cô tới nay, đây là lần đầu tiên thấy cô nghe lời như vậy, nghe lời đến mức khiến cho trái tim anh tan chảy, nghe lời đến độ khiến anh không muốn đi nữa.

Sớm biết như vậy, anh đã hẹn Karoo lúc khác.

Nhưng bây giờ thời gian thực sự không còn nhiều, dù cho Đường Lăng không muốn đi vẫn phải đi.

Sau khi ra khỏi phòng, Đường Lăng đi tìm Mạnh Lâm và Nghiêm Vũ, nhưng vừa từ phòng khách đi ra, thì có một người đàn ông đi tới.

“Cậu Đường, Cậu Thần sai tôi đến tìm cậu.” Người đàn ông trực tiếp nói rõ ý đồ, cũng tiết lộ luôn thân phận của mình.

“Ừ.” Trước đó Nguyễn Hạo thần có gọi điện cho Đường Lăng, nhưng anh không nghĩ người này sẽ trực tiếp đến tìm mình, hơn nữa còn nhanh như vậy.

Người kia cũng không nhiều lời, lúc Cậu Thần gọi điện thoại bảo anh ta đến tìm cậu Đường, bảo anh ta nghe lệnh của cậu Đường, anh ta cũng không hỏi gì, cũng không nhiều lời, chỉ cần nghe sự sắp xếp của cậu Đường là được.

“Bây giờ tôi đến chỗ hẹn với Karoo, gặp mặt Karoo trước, những chuyện khác sau khi trở về hãy nói.” Đường Lăng bảo Nguyễn Hạo thần tìm người điều tra chuyện của Lâm Bối. Vừa nãy ở trong phòng, Lâm Bối rất ngoan, rất nghe lời, đã không còn kháng cự hay đề phòng với anh như trước nữa.

Nhưng Đường Lăng vẫn cảm thấy cô đang giấu mình điều gì đó, cô nói mấy ngày qua bị cảm vặt, nhưng anh không tin.

Bình luận

Truyện đang đọc