CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2107

Cường nghe thấy lời của Thành thiếu chủ nhà mình, khóe miệng lại giật giật dữ dội?

Ngộ nhỡ thua? Lỡ mà thua?

Thành thiếu chủ thua còn cần ngộ nhỡ sao? Còn cần phải lỡ mà sao?

Thành thiếu chủ thua cậu ba Nguyễn đó chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Anh ta cảm thấy cái ngộ nhỡ, lỡ mà gì đó mà Thành thiếu chủ nói thật sự hoàn toàn nghĩ nhiều rồi.

Nhưng Cường biết mình không cản được Thành thiếu chủ, Cường biết chuyện mà Thành thiếu chủ đã quyết định thì không có ai có thể thay đổi, mà suy nghĩ nhiều khi của Thành thiếu chủ thật sự rất đỉnh, khiến người ta khó mà hiểu được.

Cường khẽ thở dài một tiếng, chỉ có thể liên lạc với chú Đổng, bảo chú Đổng chuẩn bị tiền, dù sao Thành thiếu chủ đã bỏ ra 900 tỷ đấu giá một miếng ngọc bội rồi, còn 3 tỷ trước đó, đều có thể bỏ qua không tính.

Cường gửi tin nhắn cho chú Đổng, nói Thành thiếu chủ cần dùng tiền, bảo chú Đổng chuẩn bị giúp.

Chú Đổng trực tiếp trả lời một câu: “Trong tài khoản có tiền, Thành thiếu chủ cần dùng trực tiếp dùng là được, cần chuẩn bị cái gì chứ?”

Cường suy nghĩ một lát, vẫn gửi cho chú Đổng một tin nhắn nữa, nói với chú Đổng tiền lần này Thành thiếu chủ cần dùng có thể tương đối nhiều.

Cường dùng từ tương đối nhiều, Cường đi theo bên cạnh Thành thiếu chủ được mấy năm rồi, tuy anh ta chỉ là một vệ sĩ, nhưng tiền lương đãi ngộ của anh ta rất cao.

Trăm tỷ, nghìn tỷ, thậm chí mấy chục nghìn tỷ, đối với người bình thường có thể nói là con số trên trời, đối với doanh nghiệp bình thường cũng coi như là rất nhiều rồi, nhưng đối với Quỷ Vực Chi Thành mà nói lại không tính là nhiều.

Cường nói như thế cũng sợ Thành thiếu chủ sẽ hoàn toàn mất kiểm soát.

Chú Đổng lại nhanh chóng trả lời một câu: “Thành thiếu chủ cần tiền, muốn bao nhiêu đều có.”

Câu trả lời của chú Đổng đơn giản lại trực tiếp, ý tứ thì rõ đến mức không thể rõ hơn được nữa.

Cường nhìn thấy tin nhắn trả lời của chú Đổng thì hơi sững người, sau đó vô thức liếc nhìn Thành thiếu chủ nhà mình, anh ta dường như có hơi hiểu Thành thiếu chủ tại sao không để tâm đến vấn đề tiền bạc như vậy rồi.

Hoặc sự lo lắng trước đó của anh ta thật sự là dư thừa.

Cũng phải, Thành thiếu chủ tuy có khi làm việc không đáng tin, nhưng lúc quan trọng cũng rất lợi hại, bản thân Thành thiếu chủ không lo lắng bèn nói rõ phương diện này tuyệt đối không có khả năng có vấn đề.

Nên nói Thành thiếu chủ tin thành chủ, thành chủ có con ruột hay không những điều này đều sẽ không ảnh hưởng một chút nào đến Thành thiếu chủ.

Cho dù tương lai cô con gái mà thành chủ tìm về được quá bá đạo, chỉ cần có thành chủ thì tuyệt đối sẽ không dao động địa vị của Thành thiếu chủ ở Quỷ Vực Chi Thành.

Xem ra thật sự là anh ta suy nghĩ nhiều rồi.

Cường vừa liên lạc xong với chú Đổng, cửa phòng bao của bọn họ được mở ra.

“Anh Mặc, xin chào, tôi là quản đốc tài vụ của Hồng Nguyệt Lâu, dựa theo quy tắc của Hồng Nguyệt Lâu chúng tôi, anh cần phải thanh toán tiền hoặc vật thế chấp có giá trị ngang bằng cho Hồn Nguyệt Lâu chúng tôi trước, vừa rồi anh đã tốn 900 tỷ để đấu giá một miếng ngọc bội, nhưng anh trước đó chưa có giao bất cứ khoản tiền nào cho Hồng Nguyệt Lâu chúng tôi…” Ngữ khí của vị giám đốc rất khách khí, nhưng ý tứ chỉ có một, đó chính là đến đòi tiền.

Bình luận

Truyện đang đọc