CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 658

Không thể không nói, cậu ba Nguyễn chẳng những trên thương trường không ai bằng, ở các phương diện khác cũng “mưu tính sâu xa” không ai bì nổi.

Thành phố A, nhà họ Nguyễn.

“Ông chủ, cậu chủ đã ra khỏi nhà rồi, cũng dẫn mợ chủ đi cùng.” Quản gia thông báo tin tức mà mình đã nhận được cho ông cụ Nguyễn nghe.

“Nó đi công tác còn dẫn theo người phụ nữ ngốc nghếch kia làm cái gì vậy?” Lúc đầu ông cụ Nguyễn nghe thấy Nguyễn Hạo Thần đã ra khỏi nhà, coi như hài lòng, nhưng khi nghe thấy Nguyễn Hạo Thần cũng dẫn Tô Khiết đi theo cùng, sắc mặt lập tức trầm xuống.

“Cậu chủ đi công tác mà cũng dẫn mợ chủ đi theo, điều này nói rõ cậu chủ rất coi trọng mợ chủ.” Quản gia cảm thấy là có một số việc ông ta cần phải nhắc nhở ông cụ, lần trước thái độ của cậu chủ che chở cho mợ chủ cũng đã đủ để chứng minh điều này.

“Cái cô gái đó xấu muốn chết, ngu ngốc lại đáng chết, cái gì cũng không biết, chỉ biết thêm dầu vào lửa, có cái gì mà tốt?” Ông cụ vừa nhớ đến chuyện ngày hôm đó thì liên tức giận, dưới tình huống đó, những nàng dâu có mắt nhìn thì đều sẽ hiểu được chuyện ở trong, nhưng mà người phụ nữ ngu ngốc kia lại đổ thêm dầu vào lửa.

“Nhưng mà cậu chủ che chở cho mợ chủ, coi trọng mợ chủ, có thể để cho cậu chủ coi trọng như vậy, tôi cảm thấy mợ chủ chắc chắn có chỗ hơn người.” Dù sao thì lời nói của quản gia vẫn đúng trọng tâm.

“Có chỗ hơn người? Chỗ hơn người của cô ta chính là xấu hơn người khác, ngu hơn người khác, ngoại trừ hai điểm này thì tôi thật sự không nhìn ra được cô ta có chỗ nào hơn người.” Ông cụ Nguyễn căn bản nghe không lọt tai, càng nói thì càng khó nghe.

Nhưng mà có một chuyện ông cụ Nguyễn không thể không thừa nhận, đó chính là Nguyễn Hạo Thần thật sự rất coi trọng Tô Khiết, nếu không thì đi công tác không thể nào cũng dẫn cô theo.

Ông ta thật sự không hiểu được tại sao anh cứ phải muốn cưới một người phụ nữ xấu xí, đần độn không ai bằng?

Quản gia nghe thấy lời của ông cụ Nguyễn, lúc này cũng chỉ có thể im lặng, ông ta hiểu rõ tính tình của ông cụ.

“Sau này ít nhắc người phụ nữ đó ở trước mặt của tôi đi, nhà họ Nguyễn chúng ta không có một đứa con dâu như thế, nhà họ Nguyễn của chúng ta cũng sẽ không thừa nhận thân phận của cô ta” Hai mắt của ông cụ Nguyễn hơi nheo lại, trong giọng nói mang thêm mấy phần kiên quyết, hiển nhiên đây không phải là nói trong cơn tức giận, mà là ông ta thật sự sẽ không thừa nhận thân phận của Tô Khiết.

Quản gia nghe thấy câu nói này của ông cụ Nguyễn, sắc mặt thay đổi. Ông ta biết ông cụ Nguyễn không hài lòng với Tô Khiết, nhưng mà ông ta không ngờ đến ông cụ Nguyễn lại có thái độ cứng rắn đối với chuyện này như thế.

Hiển nhiên là thái độ của cậu chủ đối với chuyện này càng cứng rắn hơn, cho nên chỉ sợ tiếp theo đây nhà họ Nguyễn sẽ không yên ổn.

Quản gia nhớ đến chuyện năm đó, nhịn không được mà âm thầm thở dài một hơi, chuyện năm đó người tổn thương cũng không chỉ có bà chủ, đối với cậu chủ cũng đã tạo thành tổn thương lớn.

Chỉ là từ nhỏ cậu chủ đã kiên cường, cho dù là gì đi nữa cũng giữ ở trong lòng, chưa từng nói, cũng chưa từng biểu hiện ra bên ngoài.

Nhưng mà không nói cũng sẽ không đại biểu là mình không đau đớn.

Thật ra thì ông ta cảm thấy cậu chủ rất đáng thương, cho nên ông ta cảm thấy cách làm bảo vệ cậu chủ của mợ chủ vào lúc trước không có gì là không đúng, ông ta còn cảm thây vui mừng thay cho cậu chủ.

Bình luận

Truyện đang đọc