CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2962

Vết thương của Trác Thanh không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sau khi phẫu thuật phải ở lại nhập viện, nghỉ ngơi dưỡng thương trong bệnh viện.

Ba mẹ Trác có thể cảm thấy Trác Thanh không nguy hiểm đến tính mạng nên không ở lại bệnh viện quá lâu, họ đang vội giải cứu con gái.

Từ hôm qua đến giờ, họ đều đang lo chuyện của Trác Hiểu Lam, không đến bệnh viện thăm Trác Thanh lại nữa.

Nếu như mẹ Trác đến thăm Trác Thanh, đương nhiên Trác Thanh không thể tránh không gặp, chỉ là lúc này mẹ Trác có vẻ không có thời gian đến gặp anh ta.

“Bà bình tĩnh trước đi, Trác Thanh là con trai chúng ta, đương nhiên nó sẽ gặp chúng ta, lát nữa chúng ta đến gặp nó là được.”

Ba Trác không xốc nổi như mẹ Trác, ông ta không cảm thấy đây là vấn đề lớn, ông ta vẫn có cách xử lý con trai mình.

“Luật sư Vương, chúng ta kiện thì có bao nhiêu phần trăm cơ hội thắng?” Ba Trác vẫn ôm chút hy vọng, nếu đối phương là người bình thường thì ông ta có thể dùng một vài thủ đoạn dẹp yên sự việc. Nhưng đối phương là nhà họ Đường, còn có Nguyễn Hạo thần, ông ta muốn âm thầm động chân động tay sợ rằng cũng khó.

Luật sư Vương sửng sốt, đầu tiên anh ta nhìn bà Trác sau đó âm thầm thở dài, nói thật: “Không có cơ hội thắng, chứng cứ của họ quá đầy đủ, quá hoàn chỉnh, nếu thật sự đệ đơn kiện thì chúng ta không có cơ hội thắng.”

Sắc mặt ba Trác thay đổi nhanh chóng, ông ta nghĩ có thể sẽ rất khó nhằn, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy.

“Sao có thể? Rõ ràng là họ hãm hại Lam Lam, những chứng cứ của họ đều là giả, chỉ cần chúng ta…” Đến giờ mẹ Trác vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật.

“Bà Trác, những bằng chứng đó là thật, những bằng chứng đó quá đầy đủ, không tìm ra dù là một sai sót nhỏ nhất, không thể là giả được.” Luật sư Vương đã làm luật sư bao nhiêu năm, bằng chứng là thật hay giả, anh ta nhìn lướt qua là biết.

“Cậu là luật sư nhà nào đấy hả? Sao cậu còn nói giúp bọn họ?” Mẹ Trác không thể chấp nhận được chuyện này bèn giận dữ mắng.

“Được rồi, đừng làm ồn nữa.” Ba Trác đã ý thức được độ nghiêm trọng của vấn đề, thật ra dù ông ta không chịu tin Trác Hiểu Lam làm những chuyện đó, nhưng ông ta vẫn hiểu con trai mình.

Con trai ông ta không thể nói dối, đừng nói đến việc nó không có lý do gì để hãm hại chị gái mình cả.

Lúc trước ba Trác theo mẹ Trác đến nhà họ Đường cũng là vì Nguyễn Hạo thần tự ý nhốt Trác Hiểu Lam, ông ta cảm thấy chuyện này do Nguyễn Hạo thần không đúng, ông ta cũng cảm thấy mình có thể nói lý một chút trong chuyện này.

“Cậu đã gặp cô chủ chưa?” Ba Trác nhíu chặt lông mày, hiển nhiên là đang nghĩ cách.

“Tôi gặp rồi, nhưng cô chủ không nói gì cả…” Luật sư Vương dừng lại, ý tứ đã quá rõ ràng, cô cả cũng coi như ngầm thừa nhận.

“Vậy bây giờ phải làm sao? Lẽ nào thật sự để Lam Lam của chúng ta ngồi tù à? Ông mau nghĩ cách đi.” Mẹ Trác cũng ý thức được chuyện này có lẽ không đơn giản, dễ dàng như mình tưởng, vì thế cũng đã hơi lo lắng.

“Ông mau tìm người đi, chẳng phải ông có người quen trong đồn cảnh sát sao? Đi tìm họ đi, nghĩ cách cứu Lam Lam ra.” Bây giờ mẹ Trác chỉ một lòng muốn cứu con gái ra, cho dù bà ta đã biết con gái thật sự làm sai, bà ta cũng không cảm thấy đó là một vấn đề lớn.

Luật sư Vương mím môi muốn nói gì đó, nhưng nhìn dáng vẻ bà Trác lúc này lại thôi.

Luật sư Vương biết những chứng cứ đó là do cậu ba Nguyễn đích thân gửi đén, hơn nữa lần này cô Trác đã nhắm vào cô cả nhà họ Đường.

Giám đốc Trác quen người ở đồn cảnh sát, chẳng nhẽ cậu ba Nguyễn không quen?

Nhà họ Đường không có ai quen chắc?

Bình luận

Truyện đang đọc