CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2964

“Nói thế nào? Ông ta bảo sao?” Mẹ Trác thấy ba Trác trầm mặt không nói thì sốt ruột hỏi.

“Không có cách nào, ông ấy không chịu gặp tôi, chắc chắn sẽ không giúp đâu.” Ba Trác không ngốc, thái độ phó cục trưởng Lý đã quá rõ ràng, đương nhiên ông ta cũng hiểu.

“Sao ông ta có thể như vậy chứ? Bình thường ông ta nhận biết bao nhiêu lợi ích từ nhà họ Trác chúng ta, đến lúc mấu chốt sao có thể…” Mẹ Trác tức giận, bắt đầu oán trách.

“Được rồi, bà bớt nói lại đi.” Ba Trác lúc này cũng đã rất khó chịu, cơn giận cũng nổi lên. Đây là đồn cảnh sát, mặc dù bọn họ đứng ở góc khuất không có người, nhưng cũng không thể đảm bảo không bị ai nghe thấy.

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Lam Lam phải làm sao bây giờ?” Mẹ Trác bị ông ta quát mà vừa lo vừa tủi thân, nước mắt trực trào: “Ông mau nghĩ cách đi, tìm người khác đi.”

“Phó cục trưởng Lý đã không chịu giúp rồi, tôi còn có thể tìm ai nữa?” Ba Trác thật sự rất bực bội, ông ta cũng sốt ruột, nhưng bây giờ ông ta càng ý thức được độ nghiêm trọng của vấn đề, ông ta biết phó cục trưởng Lý không dám giúp mình.

Phó cục trưởng Lý không muốn đắc tội nhà họ Đường, không muốn đắc tội Nguyễn Hạo thần, ông ta đã không dám giúp rồi thì chẳng ai dám giúp nữa.

Hơn nữa vừa rồi luật sư Vương đã nói nếu kiện thì họ cũng không có cơ hội thắng, điều này cũng cho thấy những việc này đúng là Trác Hiểu Lam làm, sẽ không có ai dám giúp họ chuyện này.

“Tào Du là cục trưởng cục cảnh sát, chúng ta có thể tìm Tào Du giúp đỡ, tìm nhà họ Tần giúp.” Mắt mẹ Trác sáng lên, nhanh chóng đưa ra một đề nghị mà bà ta cho là tốt: “Quan hệ của chúng ta với nhà họ Tần cũng khá tốt, hơn nữa quan hệ của Trác Thanh với Tào Du cũng rất tốt.”

“Bà không có não à? Quan hệ của Trác Thanh với Tào Du có tốt hơn quan hệ của Nguyễn Hạo thần với Tào Du không? Hơn nữa còn có Đường Lăng, Đường Lăng mới là anh cả của họ, mà trong nhóm mấy đứa nó Nguyễn Hạo thần có tầm ảnh hưởng không hề kém Đường Lăng, Trác Thanh so với Nguyễn Hạo thần và Đường Lăng còn cách xa lắm.” Đương nhiên ba Trác biết Tào Du là cục trưởng cục cảnh sát, nhưng ba Trác không cần nghĩ cũng biết Tào Du sẽ giúp Nguyễn Hạo thần, giúp nhà họ Đường.

Cho nên ông ta chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm Tào Du.

“Tào Du là cục trưởng cục cảnh sát, cũng không thể nhìn Lam Lam nhà chúng ta bị họ hãm hại không quan tâm được đúng không?” Mẹ Trác nghe lời này của ba Trác vẫn thấy bất mãn nên mới nói lại.

Luật sư Vương nghe thấy lời này của mẹ Trác thì không khỏi giật giật khoé môi. Chuyện này đã có chứng cứ rành rành, sự thật đã bày ra đó, rõ ràng là lỗi của Trác Hiểu Lam, ngay cả cậu chủ Trác cũng đã ra mặt làm chứng, bây giờ mẹ Trác còn luôn miệng nói là người khác hãm hại Trác Hiểu Lam?

Rốt cuộc bà ta đang nghĩ gì vậy?

Ba Trác nhìn mẹ Trác, lông mày nhíu lại thật chặt, mấp máy môi nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

“Vậy bây giờ phải làm sao? Không thể để Lam Lam ngồi tù được đúng chứ?” Mẹ Trác thấy chồng không nói gì lại càng sốt ruột hơn.

“Phó cục trưởng Lý nói cách duy nhất bây giờ là để Nguyễn Hạo thần và bên phía nhà họ Đường rút đơn kiện, nếu họ không truy cứu thì Lam Lam mới có thể không sao.” Ba Trác nói câu này hơi khó khăn, ông ta cũng muốn có cách khác nhưng bây giờ ông ta không thể không đối mặt với hiện thực.

“Bảo họ rút đơn kiện? Phải làm sao họ mới rút đơn?” Mẹ Trác sững sờ, không biết có phải do nhất thời không hoàn hồn không.

“Đến cầu xin họ rút đơn, cầu xin họ tha thứ.” Lúc này giọng ba Trác đã hơi khàn, nghĩ đến lúc trước mình đến nhà họ Đường làm loạn, bây giờ lại tới cầu xin họ?

Trong lòng ba Trác không thích, nhưng nghĩ đến con gái, ông ta lại hơi do dự.

“Tổng Giám đốc Trác, đây quả thực là cách duy nhất rồi, nếu đối phương rút đơn thì chuyện này vẫn có thể xoay sở.” Luật sư Vương hiểu rất rõ tính nghiêm trọng của sự việc, vậy nên anh ta biết rằng đây thật sự là cách duy nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc