CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1334

“Anh cứ đưa luôn cho cô Cổ đi, để cô Cổ ký tên là được.” Tô Khiết cũng không nhận lấy, cũng không buồn xem qua, những thứ mà Nguyễn Hạo Thần đã ra tay thì cô thực tình không cần thiết phải xem nữa.

Ánh mắt Cổ Doanh Doanh chợt lóe lên, rõ ràng trên mặt đã có thêm mấy phần lo lắng, nhưng vừa rồi chính cô ta đã đồng ý nên bây giờ không thể nào lại hối hận được, cô ta chỉ có thể cắn răng nhận lấy tập tài liệu, sau đó đọc kỹ từng dòng từng dòng một.

Tô Khiết thấy cô ta như vậy khóe môi hơi nhếch lên, cô có thể chắc chắn một trăm phần trăm là bản thỏa thuận này của cậu ba Nguyễn có vấn đề.

Nhưng cậu ba Nguyễn đã ra tay mà Cổ Doanh Doanh lại có thể nhìn ra ư? Đó là chuyện không thể nào!

Cổ Doanh Doanh nghiêm túc đọc hai lần nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề gì mà ngược lại cô ta còn cảm thấy rất có lợi cho mình, cho nên liền cầm bút lên ký vào chỗ của mình.

Đương nhiên, trong bản thỏa thuận kia viết là mười hai phần trăm cổ phần của hai người cô Cổ, nên mặc dù Cổ Linh Linh không cam tâm nhưng lại không thể không ký tên.

Tô Khiết cầm lấy bản thỏa thuận, nhìn thoáng qua chữ kí của hai người bọn họ, lông mày hơi nhíu lại: “Chữ ký này quá xấu, nhìn quá chướng mắt, vẫn nên lăn dấu vân tay đi.”

“Tô Khiết, cô quá đáng quá rồi đấy.” Lúc này Cổ Linh Linh đã tức giận tới mức sắp thổ huyết.

Cổ Doanh Doanh không muốn lăn dấu vân tay, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Tô Khiết, chẳng biết tại sao đáy lòng lại đột nhiên run rẩy, sau đó giống như ma xui quỷ khiến lăn dấu vân tay vào đó.truyện hiện đại sủng ngọt

Thấy cả hai người đã lăn dấu vân tay xong, lúc này Tô Khiết mới cười hài lòng: “Chị Lưu, đem vòng ngọc cho cô Cổ.”

“Vâng.” Chị Lưu đáp lời, sau đó cầm lấy vòng ngọc đưa tới trước mặt Cổ Doanh Doanh: “Cô Cổ, cô nhìn lại xem có vấn đề gì không, nếu không có tôi sẽ giúp cô cất vào.”

Cổ Doanh Doanh nhận lấy vòng ngọc, lúc đầu chỉ là sáu mươi tỷ mà bây giờ cô ta phải trả gần sáu trăm tỷ, cô ta không cam lòng cho nên sắc mặt cũng hết sức khó coi.

Tô Khiết không buồn để ý tới cô ta nữa, quay người cất bước định rời khỏi đây.

Lúc Cổ Linh Linh nhìn thấy Tô Khiết nhấc chân đi, ánh mắt lóe lên một cái, đột nhiên duỗi chân ra định ngáng chân Tô Khiết.

Tô Khiết đã được trải qua huấn luyện đặc biệt, sao có thể trúng mấy thủ đoạn vặt vãnh này của cô ta .

Tô Khiết cười cười, chân trái trực tiếp bước qua, lúc chân phải bước qua được một nửa lại ngừng lại, sau đó móc chân Cổ Linh Linh lên, trực tiếp đá về phía trước một khoảng dài, Tô Khiết không hề ngã sấp xuống mà lại khiến cho chân của Cổ Linh Linh trượt dài về phía trước.

Cổ Linh Linh thật sự đúng là không có đầu óc, lúc đầu cô ta đứng khá xa Tô Khiết, nên rõ ràng chân cô ta đã duỗi quá dài.

Tô Khiết đá một cái như thế, cơ thể Cổ Linh Linh trực tiếp trượt xuống dưới, trong lúc bối rối Cổ Linh Linh theo bản năng túm lấy cánh tay Cổ Doanh Doanh đang ở bên cạnh cô ta.

Lúc này Cổ Doanh Doanh đang cầm vòng ngọc xem xét, nói thật là giờ phút này Cổ Doanh Doanh thật sự muốn tìm ra chút dấu vết ở trên vòng ngọc kia, như vậy thì cô ta cũng không phải mất nhiều tiền như vậy.

Đột nhiên Cổ Linh Linh kéo cô ta một cái như thế, vòng tay ngọc trong tay cô ta liền rơi trên mặt đất.

Ngọc là đồ dễ vỡ, chỉ nghe thấy một tiếng vang trong trẻo, chiếc vòng ngọc trị giá gần sáu trăm tỷ kia đã vỡ thành mấy mảnh.

“Mày làm cái gì vậy?” Cổ Doanh Doanh đen mặt lại, thậm chí trong lúc nhất thời quên cả giả vờ, trực tiếp hét vào mặt Cổ Linh Linh.

Đây chính là chiếc vòng ngọc gần sáu trăm tỷ đấy! !

Tư Đồ Không nhướng mày lên, tính toán này của Tô Khiết đúng là không tồi chút nào.

Bình luận

Truyện đang đọc