CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2345

“Mẹ, không cần đâu, con biết phải làm thế nào.” Tư Đồ Không lại từ chối đề nghị của bà Tư Đồ một lần nữa.

Dù việc làm trước đó của mẹ có phải cố ý hay không, lúc này anh cũng không thể để mẹ đi gặp Liễu Ảnh, không thích hợp, anh cũng không yên lòng!

Liễu Ảnh quá lương thiện, quá ngây thơ, không phải đối thủ của mẹ anh.

“Được rồi, nếu con đã nói vậy thì mẹ chỉ có thể đợi tin vui của con thôi.” Bà Tư Đồ lại bị con trai từ chối, nhưng giọng bà ta vẫn không có chút bất mãn nào, ngược lại còn mang theo ý cười.

“Mẹ, con cúp máy trước đây.” Tư Đồ Không gọi cuộc gọi này chỉ để hỏi bà Tư Đồ chuyện gì đang xảy ra?

Những lời bà vừa nói khi nãy mấy phần là thật, mấy phần là giả, kết quả Tư Đồ Không có được cũng vẫn là vậy.

“Được, được, con cúp máy đi, mẹ sẽ tìm cách giải quyết hiểu lầm trên mạng.” Bà Tư Đồ một lần nữa chủ động đề nghị giải

quyết hiểu lầm trước đó, thái độ có thể nói là không thể tốt hơn, mọi chuyện đều dễ dàng thảo luận, luôn lấy Tư Đồ Không làm trung tâm.

“Vâng.” Tư Đồ Không thấp giọng đáp, bà Tư Đồ đã nói vậy đương nhiên anh cũng không thể nói gì thêm nữa.

“Con trai, có thời gian thì về nhà ăn cơm, lâu lắm rồi con không về ăn, mẹ sẽ bảo dì Lưu nấu món con thích nhất cho con.”

Giọng bà Tư Đồ lại vang lên, lần này rõ ràng mang theo vài phần nhung nhớ của một người mẹ nhớ con trai mình.

“Được, con biết rồi.” Tư Đồ Không là con trai, đương nhiên không thể từ chối yêu cầu của mẹ, mà ngược lại anh vốn nên dành nhiều thời gian ở bên mẹ hơn.

Ba anh đã mất từ khi anh hơn mười tuổi, một mình mẹ nuôi anh không lớn, đến giờ bà vẫn một mình, chắc chắn cũng cô đơn.

“Con trai, sớm cưới con dâu về cho mẹ đấy nhé, cố lên.” Giọng điệu nhớ nhung của bà Tư Đồ không kéo dài được bao lâu, bà lập tức chuyển sang giọng điệu vui vẻ, thoải mái.

“Con biết rồi.” Tâm trạng vốn đang âm trầm của Tư Đồ Không dịu đi rất nhiều, nếu đây thật sự chỉ là hiểu lầm thì cũng không khó giải quyết.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất bây giờ là anh phải giải thích rõ ràng mọi chuyện cho Liễu Ảnh.

“Nhanh lên.” Sau khi cúp điện thoại, Tư Đồ Không lại giục tài xế.

“Vâng.” Tài xế Lý thấy sau khi tổng giám đốc cúp máy, giọng điệu nhẹ nhàng hơn nhiều thì biết hai người đã giải quyết được

chuyện.

Tư Đồ Không muốn gọi điện cho Liễu Ảnh, nhưng nghĩ lại vẫn thôi, anh nghĩ giải thích trước mặt cô vẫn tốt hơn.

Tài xế tăng tốc, khoảng nửa tiếng sau đã đến biệt thự Cảnh Hoà.

Khi xe còn chưa dừng hẳn, Tư Đồ Không đã mở cửa bước xuống xe.

“Tổng giám đốc, anh đi chậm một chút.” Tài xế Lý giật mình, toàn thân đầy mồ hôi lạnh, may mà Tư Đồ Không nhanh nhẹn,

thuận lợi nhảy xuống khỏi xe, hầu như không dừng lại chút nào, anh xuống xe rồi lập tức đi về phía trước.

Bình luận

Truyện đang đọc