CHƯƠNG 616
Tuy rằng nhìn qua có vẻ giống như đồ thật!
Đương nhiên Kim Ngọc Ngân cũng không biết đồ cổ này là giả, bởi vì cô phát hiện Kim Ngọc Ngân đi ngang qua bình sứ kia mang theo sự cẩn thận.
Còn Nguyễn Hạo Thần, cô nghĩ Nguyễn Hạo Thần là người khôn khéo như vậy nên có lẽ đã biết.
Cô làm vỡ một bình sứ giả, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ bảo vệ cô.
Đây là ý đồ của cô, cố ý làm vỡ bình sứ giả để Nguyễn Hạo Thần ra mặt giúp mình.
Đương nhiên cô làm như vậy cũng không phải cho Kim Ngọc Ngân xem, mà muốn cho ông cụ Nguyễn xem.
Cô muốn cho ông cụ Nguyễn biết Nguyễn Hạo Thần bảo vệ cô thế nào, coi trọng cô ra sao, chỉ có như vậy thì cô mới có cơ hội giúp Nguyễn Hạo Thần lấy cổ phần trong tay ông cụ Nguyễn.
Muốn thông qua ông cụ Nguyễn lấy được cổ phiếu Nguyễn Thị giúp Nguyễn Hạo Thần, thì từng bước trong kế hoạch phải chính xác, đây mới chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của cô.
Hôm nay cô thật sự muốn cảm ơn Kim Ngọc Ngân đã tạo cho cô một cơ hội tốt như vậy.
Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng đi xuống, nhanh hơn nhiều so với Tô Khiết nghĩ, cô cảm giác dường như Nguyễn Hạo Thần chạy chậm đến đây.
“Sao vậy?” Đến khi Nguyễn Hạo Thần đi đến trước mặt Tô Khiết, vẻ mặt anh rõ ràng mang theo sự lo lắng, anh nhìn cô không sao thì mới thoáng yên tâm.
“Em làm vỡ bình sứ của ông rồi!” Tô Khiết ngẩng đầu nhìn anh một cái, sau đó lại dùng ngón tay chỉ vào mảnh vỡ.
Bà cụ Nguyễn sửng sốt, Tô Khiết cứ thừa nhận như thế? Vừa mới rõ ràng Kim Ngọc Ngân đẩy cô, cô cũng không biết nói một tiếng với Nguyễn Hạo Thần sao?
Rốt cuộc người phụ nữ này ngu ngốc thế nào vậy?
Lúc này bà cụ Nguyễn nhìn cô có cảm giác cực kỳ chướng mắt.
“Sao lại làm vỡ?” Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu lông mày lại, tuy rằng anh nhất thời vẫn chưa hiểu ý đồ của cô, nhưng vẫn phối hợp hỏi một câu.
“Bình sứ quá trơn!” Cô lại ngước mắt nhìn về phía anh, vẻ mặt vô tội.
Cậu ba Nguyễn nhíu mày lại, đây cũng gọi là lý do à! Sao cô không dứt khoát nói mình cố ý làm vỡ luôn đi!
Người trong phòng khách nghe lý do này thì sửng sốt, cô không nói lời nào nửa ngày, không ngờ vừa mở miệng đã khiến người khác kinh ngạc như thế.
Bình sứ quá trơn! Cũng mệt cho cô nói thành lời.
“Cô nói như vậy, lỗi thuộc về bình sứ của tôi sao?” Đúng lúc ông cụ Nguyễn đi xuống lầu nghe thấy Tô Khiết nói, tức giận đến mức khóe môi méo qua một bên.
Ông vốn tức giận một bụng, con nhóc này lại làm vỡ bình sứ của mình, còn tỏ thái độ như thế, đúng là tức chết ông mà.
“Phải, là quá trơn, hơn nữa vị trí đặt bình sứ không tốt, đặt ở đây rất bất tiện.” Tô Khiết gật đầu, sau đó nghiêm túc giải thích một câu.
“…” Ông cụ Nguyễn nhất thời nghẹn họng không trả lời được, suýt nữa hộc máu.
“Cô, cô làm vỡ bình sứ của tôi mà còn lý do lý trấu.” Ông cụ Nguyễn cảm giác lúc này phổi của mình cũng muốn nổ tung, nhưng vẻ mặt Tô Khiết vẫn hồn nhiên, dáng vẻ vô tội, ông cảm thấy lửa giận của mình không có chỗ đổ xuống, cho nên chỉ có thể chuyển sang Nguyễn Hạo Thần: “Con nhìn đi, con nhìn xem cô ta đã làm chuyện tốt gì, cô ta làm vỡ bình sứ của ông! Con nói phải giải quyết thế nào?”