CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1577

“Thư ký Lưu, chú có nghe thấy chưa ạ, ba của cháu đã kêu chú đánh bác đó giúp cho cháu đó.” Đường Vũ Kỳ cũng không phải là bạn nhỏ không nói lý lẽ, ngược lại cô bé là một người rất hiểu chuyện, là một đứa nhỏ rất ngoan ngoãn.

Chỉ là ngày hôm nay Triệu Nguyệt Như đã phạm vào giới hạn của cô bé cho nên cô bé mới ra tay.

Mà bây giờ cô bé không muốn nhìn thấy người phụ nữ độc ác này nữa, cô bé chính là…

“Đánh thì cũng không cần phải đánh đâu, dù sao lúc nãy cháu cũng vừa mới đánh rồi, chú đuổi bọn họ đi giúp cho cháu đi.” Đường Vũ Kỳ muốn để thư ký Lưu đuổi hai mẹ con này đi, người như thế này cô bé khinh thường để ý tới bọn họ.

“Cái con nhóc chết tiệt này, tao phải xé mày ra.” Triệu Nguyệt Như nhìn thấy Đường Vũ Kỳ một mặt khinh thường muốn đuổi cô ta như là đuổi ruồi, lửa giận bốc lên trong lòng của cô ta, bình thường cô ta bắt hồ ly tinh đã quen thuộc rồi, lúc này trực tiếp bộc lộ bộ dạng hung dữ đó ra.

“Lúc nãy bị đánh vẫn còn chưa đủ à?” Nguyễn Hạo Thần di chuyển tâm mắt lạnh lùng quét nhìn cô ta một cái, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ hoàn toàn thăng, tâm trạng của cậu ba Nguyễn rất tốt, hơn nữa bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cũng không muốn so đo, chỉ là muốn đuổi bọn họ đi thôi.

Nếu không thì cậu ba Nguyễn đã sớm cho người ném hai mẹ con này đi rồi.

Không cân thư ký Lưu phải ra tay, đã có người đuổi hai mẹ con Triệu Nguyệt Như ra ngoài.

“Cô bé lợi hại quá đi” Lúc này thư ký Lưu nhìn về phía Đường Vũ Kỳ đều mang theo mấy phần sùng bái, cô bé chưa đến năm tuổi cãi nhau mà lại đạt đến loại trình độ như thế.

Ngay cả anh ta cũng cảm thấy mình không bằng.

Sao cô bé này có thể lợi hại như vậy được chứ?

“Vâng ạ, bình thường thôi, chú không cần phải bội phục cháu quá đâu.” Đường Vũ Kỳ hờ hững nhìn thư ký Lưu, không quan trọng, lắc lắc cái tay nhỏ.

Bộ dạng của nữ vương.

“Không đâu, chú thật sự rất bội phục cháu, cháu chính là nữ vương của chú.” Thư ký Lưu nhìn thấy bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ mang biểu cảm không thèm quan tâm lại càng bội phục hơn nữa.

“Không đâu ạ, cháu không phải là nữ vương, cháu là công chúa nhỏ.” Đường Vũ Kỳ ngẩn người, sau đó nghiêm túc sửa lời lại.

Mẹ mới là nữ vương, cô bé là công chúa nhỏ.

“Đúng đúng, là công chúa nhỏ, mời nhận một lạy của chú.” Thư ký Lưu cũng không ngờ là anh ta lại có thể nịnh hót như vậy, có làm quá không vậy.

Hai mắt của cậu ba Nguyễn lại quét nhìn về phía thư ký Lưu, trong mắt mang theo mấy phân khí tức nguy hiểm, hiển nhiên là không vừa ý vì thư ký Lưu đã cướp đi sự chú ý của Đường Vũ Kỳ đối với anh.

“Công chúa nhỏ, cháu tên là gì vậy?” Nhưng mà lúc này thư ký Lưu đã hoàn toàn bị bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ mê hoặc rồi, không hề ý thức được sự bất mãn của tổng giám đốc nhà anh ta.

Nghe thấy câu hỏi của thư ký Lưu, hai mắt của cậu ba Nguyễn lóe lên, đúng vậy, đến bây giờ anh vẫn còn chưa biết tên gọi của cô bé này.

Anh quên hỏi.

“Cháu tên là Đường Vũ Kỳ.” Đường Vũ Kỳ hào phóng nói ra tên của mình, dù sao thì người đang đứng trước mặt cũng là ba của cô bé, không phải là người nào khác, cho nên cô bé không cần phải giấu diếm tên của mình.

Cậu ba Nguyễn: “….”

Họ Đường? Chẳng biết là tại sao khi nghe thấy cô bé nói mình họ Đường, trong lòng của cậu ba Nguyễn đột nhiên có chút không thoải mái.

Bình luận

Truyện đang đọc