CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2196

Đúng là Đường Minh Hạo đã đứng bên ngoài nghe lén một lúc, đương nhiên cậu bé không thể nào nghe được lời Nguyễn Hạo thần nói, nhưng mà cậu bé nghe mẹ nói trai bao gì gì đó, cho nên cậu bé đoán chắc chắn Nguyễn Hạo thần đã nói cậu bé là trai bao.

Tô Khiết sửng sốt, hơi trợn tròn mắt, bé Hạo còn nghe được cái này sao?

“Quả nhiên.” Đường Minh Hạo nhìn phản ứng của mẹ lập tức hiểu ra cậu bé đã đoán đúng rồi, Nguyễn Hạo thần thật sự nói cậu bé như thế.

Nguyễn Hạo thần lại dám nói cậu là trai bao?

Đúng là không thể tha thứ!

“Phụt, ha ha ha…” Sở Bách Hà bật cười: “Cậu ba Nguyễn nói bé Hạo là trai bao, cậu ba Nguyễn dám ăn dám nói thật đó, lại nói con trai của anh ta là trai bao, hai người nói coi nếu cậu ba Nguyễn biết được sự thật rồi sẽ có phản ứng như thế nào đây? Ha ha ha, cười chết mất, cười sắp tắt thở rồi!”

“Ông ấy mới là trai bao, cả gia phả nhà ông ấy mới là trai bao.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất tức giận, cực kỳ cực kỳ tức giận.

“Bé Hạo, gia phả nhà cậu ba Nguyễn cũng có con, con đang tự mắng chính mình đó, ha ha ha, bé Hạo, con đáng yêu quá đi.” Sở Bách Hà ngẩn ra, rồi lại tiếp tục cười to.

Cô biết bây giờ bé Hạo thật sự đang rất tức giận, nhưng mà mấy lời bé Hạo nói cũng rất buồn cười, cô không nhịn được phải bật cười.

Tô Khiết cũng cong môi, cô rất hiếm khi nhìn thấy cảnh con trai giận đến dậm chân thế này, hai cha con này đúng ra được đúc ra từ một khuôn, tính tình cũng giống hệt nhau.

“Đúng rồi, sau đó cậu ba Nguyễn còn nói gì nữa?” Lúc này Sở Bách Hà đã bị gợi lên lòng tò mò, hai cha con này thật sự rất thú vị.

“Không nói gì nữa, sau đó Minh Hạo đã quay về nên chị cúp máy luôn.” Tô Khiết nhịn không được lắc đầu, Sở Bách Hà đúng là một người thích mọi chuyện trở nên rối ren.

“Chỉ vậy thôi? Chị cứ thế mà cúp máy à?” Sở Bách Hà chớp mắt: “Cậu ba Nguyễn cứ thế mà bỏ qua? Dựa theo tính cách của cậu ba Nguyễn, sao có thể cứ thế mà bỏ qua được chứ?”

“Chắc chắn không được, chị đoán chắc anh ấy đang chạy lại đây.” Tô Khiết rất hiểu Nguyễn Hạo thần, câu nói cuối cùng khi nãy là cô cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe, cô tin chắc sau khi Nguyễn Hạo thần nghe được câu nói đó chắc chắn sẽ chạy đến.

“Chắc chắn không được, chị đoán chắc anh ấy đang chạy lại đây.” Tô Khiết rất hiểu Nguyễn Hạo thần, câu nói cuối cùng khi nãy là cô cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe, cô tin chắc sau khi Nguyễn Hạo thần nghe được câu nói đó chắc chắn sẽ chạy đến.

Mà chỉ cần Nguyễn Hạo thần chạy đến chắc chắn có thể nhìn thấy bé Hạo, đến lúc đó tất cả hiểu lầm đều sẽ được xóa bỏ, đương nhiên hai cha con này cũng có thể gặp mặt nhau một cách thẳng thắn.

Bé Hạo cũng đã quậy đủ rồi, chuyện này cũng nên kết thúc.

Nhưng bây giờ lại để bé Hạo biết Nguyễn Hạo thần nói cậu bé là trai bao, mà bé Hạo rõ ràng đang rất tức giận, cho nên chỉ sợ bé Hạo sẽ không chịu nhận Nguyễn Hạo thần một cách dễ dàng rồi.

Nhưng Nguyễn Hạo thần chắc chắn đã chạy đến, chỉ cần Nguyễn Hạo thần chạy đến đây, gặp được Đường Minh Hạo, có một số việc phải gặp mặt mới dễ giải quyết.

Đường Minh Hạo nghe Tô Khiết nói thế, lập tức thay đổi sắc mặt: “Con không muốn nhận ông ấy, ông ấy có đến con cũng sẽ không gặp, ông ấy mắng con là trai bao, con không thèm nhận ông ấy đâu.”

Quả nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo có phản ứng rất kịch liệt.

“Bé Hạo, đó là ba ruột của con, hai người cuối cùng cũng phải nhận nhau thôi.” Tô Khiết khẽ thở dài, cô cũng có hơi sốt ruột, nhưng cô biết cũng thể ép bé Hạo được.

Bình luận

Truyện đang đọc