CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2698

Bà cụ Nguyễn nhanh chóng tiến lên vài bước, định ngăn cản theo bản năng. Bây giờ bà ta vẫn chưa nghĩ ra cách ứng phó, điều duy nhất bà ta có thể làm đó là ngăn cản việc khám bệnh.

Viện trưởng thấy bà cụ Nguyễn đi qua bước tới chắn trước mặt bà ta. Ông ta khó lắm mới làm quen với Giáo sư Cổ, Giáo sư Cổ cũng khó lắm mới nói với ông ta vài câu, sao ông ta có thể để người khác quấy rầy được?

Bà cụ Nguyễn bị viện trưởng ngăn cản, mặt bà ta lập tức biến sắc, tức muốn hộc máu. Lúc trước khi ông cụ Nguyễn vừa nhập viện, viện trưởng ghé qua thăm, ông ta rất khách sáo với bà, giờ ông ta lại ngăn cản bà?

Mấy người này đều quá đáng như nhau cả!

“Phải phiền Giáo sư Cổ kiểm tra sức khỏe kỹ càng cho ông cụ Nguyễn rồi.” Viện trưởng không để ý bà cụ Nguyễn, cũng không biết bà ta nghĩ thế nào, ông ta làm mình bình tĩnh lại rồi nói tiếp: “Về vấn đề thiết bị…”

Sau khi biết Cậu hai Trác tới bệnh viện, viện trưởng đã đi xem video trực tiếp. Trước đó Đường Minh Hạo đã nói trong video, nếu bà cụ Nguyễn không hài lòng với thiết bị của bệnh viện thì có thể mượn của bệnh viện khác, vậy nên bây giờ viện trưởng mới đề cập đến vấn đề thiết bị.

Ông ta đã vừa cho người đi làm việc này, dù thế nào ông ta cũng phải mượn được thiết bị tối tân nhất của thành phố A, sau đó khiến bà cụ Nguyễn không còn lời nào để nói.

Viện trưởng còn chưa dứt lời, Giáo sư Cổ đã bước tới bên giường bệnh của ông cụ Nguyễn.

Khóe môi Cậu hai Trác hơi nhếch lên, từ trước đến giờ ông Cổ khám bệnh không sử dụng thiết bị. Nhà họ Cổ là thế gia Đông y, việc khám bệnh của Đông y không dựa vào bất cứ thiết bị nào.

Trung y dùng bốn phương pháp “vọng, văn, vấn, thiết”, nghe “năm âm thanh” là có thể nhìn thấy ngũ tạng. Có thể nói ông Cổ đã đạt tới đỉnh điểm ở phương diện này, một người có bệnh hay không, ông Cổ chỉ cần vừa “Nhìn” vừa “Nghe” là biết ngay.

Đôi khi thiết bị tối tân nhất cũng không kiểm tra được bệnh, ông Cổ vừa “Nhìn” vừa “Nghe” là có thể phát hiện vấn đề, anh ta biết tình huống này không chỉ mới có một hai lần.

Lúc này Cậu hai Trác chỉ chờ đợi kết quả kiểm tra của ông Cổ. Rốt cuộc ông cụ Nguyễn bị gì, trong lòng anh ta biết rất rõ. Cậu hai Trác không nhịn được cười thầm, với tính cách của ông lão này, kế tiếp sẽ có trò hay để xem rồi đây.

Lúc này Cậu hai Trác chỉ chờ đợi kết quả kiểm tra của ông Cổ. Rốt cuộc ông cụ Nguyễn bị gì, trong lòng anh ta biết rất rõ. Cậu hai Trác không nhịn được cười thầm, với tính cách của ông lão này, kế tiếp sẽ có trò hay để xem rồi đây.

Hơn nữa bây giờ ông ấy còn có cảm tình với bé Hạo, muốn nhận bé làm học trò. Nếu ông ấy muốn nhận học trò thì chắc chắn sẽ lấy lòng thằng bé.

Với tính tình của ông Cổ, chuyện gì ông ấy cũng có thể làm được, giờ phút này Cậu hai Trác rất mong chờ!

Ông Cổ đứng trước giường ông cụ Nguyễn nhìn thoáng qua, sau đó xốc mí mắt của ông cụ Nguyễn lên, mở miệng ông ra nhìn rồi bắt mạch.

Vẻ mặt của Giáo sư Cổ lúc này rất nghiêm túc, so với dáng vẻ vừa rồi hoàn toàn như hai người khác nhau, có thể thấy được Giáo sư Cổ rất nghiêm túc trong lúc làm việc, bất kể bệnh nhân là ai, bệnh trạng như thế nào, chỉ cần ông ấy đã đồng ý khám thì sẽ nghiêm túc thực hiện.

Cậu hai Trác chăm chú nhìn Giáo sư Cổ bắt mạch, ánh mắt anh ta khẽ lóe, nói thật bây giờ anh ta cũng không hiểu cách bắt mạch của ông Cổ.

Anh học Tây y, bình thường kiểm tra toàn dựa vào các thiết bị tiên tiến khác nhau, hoàn toàn không theo kịp cách thức của ông Cổ. Thành thật mà nói, anh cũng muốn học hỏi từ ông Cổ, nhưng ông ấy không dạy anh, ông ấy chướng mắt anh, không phải vì anh không có thiên phú, mà đơn giản là vì ông ấy chướng mắt anh thôi.

Nhưng bây giờ ông Cổ nhìn trúng bé Hạo, chỉ là không biết bé có hứng thú với ngành y hay không. Nếu thằng bé không muốn học thì sợ là sẽ khiến ông Cổ thất vọng rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc