CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 995

“Nguyễn Hạo Thần, anh có thể bỏ em ra trước không?” Tô Khiết thầm thở dài: “Chúng ta đã ly dị rồi, anh không thể làm thế này với em được.”

“Anh không thể làm thế với em? Vậy ai có thể?” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn cô, sự nguy hiểm và lạnh lùng trong con

ngươi đang hơi nheo lại kia dường như có thể khiến cho người ta ngạt thở.

Anh không thể làm thế với cô? Vậy ai có thế? Bùi Dật Duy sao?

Anh biết, người cô thích là Bùi Dật Duy, nên Bùi Dật Duy có thể làm vậy với cô?

Tô Khiết sững người? Ai có thể ư?

“Nói cho anh biết, anh không thể thì ai?” Nguyễn Hạo Thần cảm giác sự đố ky trong lòng anh lúc này sắp bùng nổ, dựa vào đâu mà anh không thể còn Bùi Dật Duy thì được?

Lúc Nguyễn Hạo Thần hỏi câu này, cơ thể anh càng dùng lực đè cô xuống.

“Chỉ có chồng em mới được thôi.” Đôi mắt Tô Khiết sáng lên, sau đó cô trả lời anh một câu.

Cô cảm thấy chuyện này chỉ có vợ chồng với nhau mới có thể làm được, cho nên chỉ có chông cô có thể làm thế với cô thôi.

Nghe thấy câu trả lời của cô, Nguyễn Hạo Thần hơi sững sờ, lửa giận trong lòng lập tức tan biến, câu nói này của cô đã làm yên lòng anh, ý cô là…

Cô chỉ gả cho một mình anh, chồng của cô chính là anh, nên người có thể động vào cô cũng chỉ có mỗi anh, anh là người đàn ông duy nhất của cô thôi.

Thực ra anh biết cô là người phụ nữ rất bảo thủ, sáu năm trước, cô và Bùi Dật Duy yêu nhau như vậy, hai người qua lại với nhau cũng đã được hai năm, lúc đó cô đã hai mươi tuổi rồi, lúc đó cô cũng đã xác định chỉ có Bùi Dật Duy, quyết định phải gả cho Bùi Dật Duy.

Nhưng lúc ấy cô lại không hề phát sinh chuyện gì với Bùi Dật Duy.

Vì lần trong khách sạn năm năm trước là lần đầu tiên của cô.

Mà bây giờ theo ý nói của cô tức là nếu như cô và Bùi Dật Duy không kết hôn thì sẽ không làm những chuyện này.

Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại lập tức nghĩ ra một câu hỏi, chính là nếu như anh không thể chứng nhận kết hôn với cô thêm lần nữa thì có phải anh cũng không thể chạm vào cô như thế này không?

Vì vậy, anh phải nhanh chóng nghĩ cách thôi!!

Nguyễn Hạo Thần âm thầm thở dài, anh hít vào, cố gắng kìm nén sự xúc động trong cơ thể, nhưng nhìn thấy cô đang nằm dưới thân anh, anh cảm giác được dục vọng ngay lập tức lại trỗi dậy, anh lần nữa cúi xuống muốn hôn cô.

Nhưng Tô Khiết lại nhanh chóng quay đầu tránh nụ hôn của anh.

Động tác của Nguyễn Hạo Thần ngưng lại, đôi đồng tử tối sầm, bây giờ cô lại chán ghét cả nụ hôn của anh rồi sao?

“Nguyễn Hạo Thần, anh uống rượu rồi hôn em, có phải anh muốn hôn em say luôn không hả?” Nhưng bên tai anh lại vang lên giọng nói rõ ràng đang rất tức giận của Tô Khiết.

Nguyễn Hạo Thần sững người, anh liền cười thầm, thì ra là cô lo lắng điều này, chứ không phải là ghét bỏ nụ hôn của anh.

Vậy thì anh có thể không hôn lên môi cô, mà hôn lên chỗ khác.

Đôi môi Nguyễn Hạo Thần lập tức chuyển vị trí, đặt xuống cô cổ, anh dùng lực hôn cô, sau đó lại mạnh mẽ cắn một phát.

Ngay lập tức môi anh lại di chuyển đến tai cô, nhẹ nhàng cắn vành tai, tình tứ thì thầm: “Khiết Khiết, làm sao đây? Anh muốn em, thực sự rất muốn em…”

Bình luận

Truyện đang đọc