CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1786

“Văn phòng ba cháu?” Thư ký Nguyễn lại ngẩn người, cô nhìn Đường Vũ Kỳ, rồi mắt bỗng sáng lên: “Ôi cha, dì biết cháu là ai rồi, ba cháu là phó tổng giám đốc Tịch của chúng ta, đúng không?”

Lần trước lúc Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo tới đây, thư ký Nguyễn đã nhìn thấy cô bé rồi, nhưng hôm nay lúc bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ tới đây đã cố ý ăn diện thật đẹp, còn mang một mắt kính rất thời thượng, nên thư ký Nguyễn nhất thời không nhận ra.

“Dì ơi, dì nhận nhầm rồi ạ, phó tổng giám đốc Tịch của dì là chồng mẹ Dinh Dinh, chứ không phải chồng mẹ cháu, nên phó tổng giám đốc Tịch không phải ba cháu ạ!” Đường Vũ Kỳ khẽ nhíu mày, rồi nghiêm túc giải thích.

“Hả? Vậy ba cháu là ai?” Thư ký Nguyễn hoàn toản sửng sốt, ba cô bé không phải phó tổng giám đốc Tịch ư?

Chẳng lẽ là do cô nhìn nhầm ư?

Vậy ba cô bé là ai?

Lúc nãy rõ ràng cô bé nói tới văn phòng của ba để tìm ba mà.

Mà tầng này ngoài văn phòng phó tổng giám đốc Tịch, thì chỉ còn văn phòng chủ tịch thôi.

Chẳng lẽ ba cô bé là chủ tịch?

Không, không đời nào.

Mấy tháng trước chủ tịch bọn cô mới kết hôn mà, hơn nữa hai người cũng đã ly hôn rồi, nên chắc chắn không thể có con gái lớn thế này được.

“Ba cháu là chủ tịch của dì ạ.” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu, tuyên bố với vẻ mặt kiêu ngạo, như sợ thư ký Nguyễn lại hiểu lầm, nên công chúa nhỏ còn cố ý bổ sung thêm: “Ba cháu là Nguyễn Hạo Thần ạ!”

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nói xong thì ngẩng đầu, đi tới trước cửa văn phòng Nguyễn Hạo Thần, rồi mở cửa ra…

Thư ký Nguyễn hoàn toàn chết lặng, đứa trẻ này mới nói gì vậy?

Cô bé vừa nói gì chứ?

Ba cô bé là chủ tịch của cô?

Chuyện, chuyện này không thể nào!

“Ôi mẹ ơi, đó là văn phòng chủ tịch của dì, người ngoài không được tự ý đi vào.” Thấy Đường Vũ Kỳ mở cửa văn phòng chủ tịch, thư ký Nguyễn chưa kịp tỉnh táo lại đã vô thức hô lên.

Người ngoài không được phép tiến vào văn phòng chủ tịch, ngay cả mấy người thư ký bọn họ bình thường cũng không được đi vào.

“Cháu biết mà, nhưng cháu không phải người ngoài, cháu là…” Đường Vũ Kỳ ngừng hành động mở cửa, rồi xoay người, nhìn về phía thư ký Nguyễn, công chúa nhỏ nghiêm túc ngẫm nghĩ một lát, rồi mới nói tiếp: “Cháu là con gái ruột của chủ tịch nhà dì.”

Thư ký Nguyễn nghe công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nói thế thì hóa đá ngay. Con gái ruột của chủ tịch?

Thư ký Nguyễn vô thức đi tới trước mặt Đường Vũ Kỳ, mấp máy môi, định nói gì đó.

Nhưng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại khẽ phất tay với cô: “Là thư ký Lưu dẫn cháu lên đây, rồi bảo cháu ngồi đây đợi ba, dì cứ đi làm việc của mình đi, đừng để ý đến cháu.”

Giờ Đường Vũ Kỳ rất ra dáng một bà chủ, hoàn toàn xem đây là nhà mình.

Bình luận

Truyện đang đọc