CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2977

“Đừng nhắc chuyện này nữa. Nhắc đến chỉ tức giận. Đã ngoài 30 tuổi rồi mà thậm chí còn chưa có bạn gái. Ta ngày ngày đều mong bế cháu chắt đây.” Ông cụ Đường nhắc đến chuyện thực sự lo lắng. Chuyện này ông không thể ép Đường Lăng được.

“Đường Lăng giỏi giang như vậy, hẳn là có rất nhiều người thích anh ấy. Ngài không cần lo lắng chuyện này.” Mạnh Lâm cười an ủi ông cụ Đường, trầm mặc một lát sau mới khẽ thở dài: “Nhưng thế giới này loại người nào cũng có, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Một người bạn tốt của cháu, là nam, cũng không biết vì sao mà bị một cậu thanh niên yếu đuối dụ dỗ, sau đó sự việc bị vạch trần. Người bạn kia vốn dĩ rất có tương lai, thế mà lại bị hủy hoại như vậy. Con người ngày nay thực sự rất phiền phức.

Không những phải đề phòng phụ nữ mà còn nên đề phòng đàn ông.”

Mạnh Lâm không nói, nghe có vẻ như cuộc trò chuyện thông thường, nhưng tay cầm điện thoại của Mạnh Lâm lúc này âm thầm siết chặt, anh ta sợ mình nói ra quá rõ ràng sẽ làm cho ông cụ Đường sợ hãi, lại sợ lời anh ta nói không rõ, ông cụ sẽ không hiểu.

Thật là khó xử!

“Còn có chuyện như vậy sao?” Ông cụ Đường sửng sốt, chuyện giữa đàn ông với nhau ông cũng biết, đương nhiên chuyện của người khác, ông cũng không quan tâm làm gì.

Nhưng làm thành như vậy rõ ràng là không tốt.

“Đúng vậy, hiện nay có một vài người đàn ông đi dụ dỗ còn giỏi hơn phụ nữ, hơn nữa đàn ông tâm cơ thâm sâu, lại càng khó ngăn cản, thật sự không thể không đề phòng. Hơn nữa bọn họ toàn tìm những người đàn ông xuất sắc để dụ dỗ, giống như cậu Đường vậy.” Mạnh Lâm không dám nói quá rõ ràng, cũng không dám nói thêm, chỉ gật đầu.

Sau khi ông cụ cúp điện thoại, thì ngẩn người ra, nhìn chằm chằm điện thoại.

“Làm sao vậy, Mạnh Lâm nói gì vậy? Sao ông lại sững sờ?” Bà cụ Đường kỳ lạ nhìn ông.

“Tại sao tôi nghe như cậu ta đang cáo trạng với tôi vậy.” Ông cụ Đường là một nhân vật quyền lực. Mặc dù Mạnh Lâm nói một cách uyển chuyển, nhưng ông vẫn nghe ra vấn đề và nắm bắt được trọng tâm ngay lập tức!

Hơn nữa, mặc dù Mạnh Lâm thường xuyên gọi điện cho ông, nhưng cậu ta chỉ hỏi thăm tình trạng sức khỏe mà thôi, sẽ không bao giờ nói những điều này, chưa kể Mạnh Lâm không phải là loại người mồm mép.

Vì vậy, ông cảm thấy những gì Mạnh Lâm vừa nói rõ ràng là có ý gì đó, giống như cậu ta đang tố cáo Đường Lăng.

Vì vậy, ông cảm thấy những gì Mạnh Lâm nói vừa rồi rõ ràng có ý gì đó, giống như đang tố cáo Đường Lăng.

“Tố cáo? Tố cáo ai? Cậu ta ở bên kia bị người ta bắt nạt à? Đường Lăng không phải đến rồi sao? Cứ để Đường Lăng giải quyết giúp là được.” Bà cụ Đường hiển nhiên không quá coi trọng chuyện này.

“Cậu ta tố cáo Đường Lăng với tôi.” Ông cụ Đường càng nghĩ càng thấy rõ ràng là chuyện này.

“A? Cậu ta tố cáo Đường Lăng sao? Đường Lăng xảy ra chuyện gì à?” Bà cụ Đường lần này sửng sốt: “Không đúng, Đường Lăng từ trước đến nay làm việc luôn thận trọng. Nó không thể vừa đến nước R đã làm khó xử Mạnh Lâm được.”

“Không phải chuyện công việc, là chuyện cá nhân.” Ông cụ Đường hơi nhíu mày, nhìn bà cụ Đường: “Bà cho rằng Đường Lăng thích đàn ông không?”

“Ông? Ông nói cái gì? Ông nói vậy là có ý gì? Đường Lăng đưa một người đàn ông nào đến nước R à?” Bà cụ Đường lập tức hoàn hồn và hiểu Mạnh Lâm tố cáo chuyện gì.

“Có lẽ vậy, Mạnh Lâm vòng vo có lẽ muốn tố cáo với tôi chuyện Đường Lăng bị một người đàn ông dụ dỗ.” Ông cụ Đường lúc này đã khẳng định suy đoán của mình.

“Không, không thể, đúng không? Làm sao nó có thể bị một người đàn ông dụ dỗ được …” Bà cụ Đường khẽ run lên, nhưng bà không nói hết. Nhiều năm rồi bên cạnh Đường Lăng không có lấy một người phụ nữ, chẳng lẽ nó thực sự thích đàn ông.

Bình luận

Truyện đang đọc