CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2152

“Sau này tôi sẽ giải thích chuyện này với cô ấy, nhưng giờ tôi nhất định phải tìm ra người đó” Cậu ba Nguyễn tưởng Sở Bách Hà đang ám chỉ Tô Khiết, anh biết Đường Minh Hạo này rất quan trọng với cô.

Bằng không cô sẽ không luôn miệng gọi tên Đường Minh Hạo sau khi uống say.

Chính vì như vậy, nên anh càng thấy tức.

Trước đây Đường Minh Hạo không tới trêu chọc anh thì thôi, giờ anh ta tới rồi, thì đứng trách anh vậy.

Thành thiếu chủ nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, thì nhanh chóng chớp mắt, Nguyễn Hạo Thần nói sẽ giải thích với cô ấy?

Chẳng lẽ cô ấy là cô cả nhà họ Đường?

Nếu là vậy, thì chuyện này càng náo nhiệt hơn.

Vở kịch này càng xem càng nghiện.

“Cậu ba Nguyễn, anh đừng kích động, cứ bình tĩnh lại đã, anh có thể thanh toán số tiền này trước được không? Còn mấy chuyện khác, chúng ta từ từ hãng nói” Sở Bách Hà thấy hành lang ngày càng nhiều người, rõ ràng bọn họ đều tới xem náo nhiệt, nếu cứ tiếp tục thế này thì cũng không phải là cách.

Dù gì hiện nay thân phận Khiết Khiết cũng đặc biệt, mà bé cưng Minh Hạo cũng thế, nếu thật sự làm lớn chuyện này, e rằng sẽ không tốt cho lắm.

“Anh ta cướp đồ của tôi, còn muốn tôi trả tiền dùm anh ta?” Cậu ba Dường càng cười khẩy, giọng nói cũng lạnh lẽo hơn.

“Cô Sở đúng không?” Thành thiếu chủ vốn đang kiêu ngạo bỗng đi tới trước mặt Sở Bách Hà, chủ động chào hỏi cô.

Sở Bách Hà liếc nhìn anh ta, không nói gì, chẳng thèm để tâm đến anh ta.

“Tôi sẽ thanh toán số tiền này giúp cô, thế nào?” Thành thiếu chủ luôn là người thích làm gì thì làm, nên chẳng muốn so đo với thái độ của Sở Bách Hà lúc này, anh là người thích xem náo nhiệt, hơn nữa chắc chắn là người không chê chuyện lớn.

Đúng, anh cố ý chen chân vào chuyện này.

“Anh Mặc, hình như chúng ta không quen nhau” Sở Bách Hà nhìn anh khế nhíu mày, người này còn chủ động trả tiên giúp cô? Quả nhiên là người giàu có, nhưng cô và anh không thân quen, mới nấy anh còn chẳng thèm liếc nhìn cô nữa.

Giờ anh bỗng trở nên nhiệt tình như thế, chắc chắn là có mục đích xấu, mặc dù thỉnh thoảng Sở Bách Hà có hơi kích động, nhưng không phải người không biết suy nghĩ.

“Tôi trả tiền giúp cô thì liên quan gì đến việc chúng ta có thân quen hay không, chẳng phải cô không muốn bị giữ lại đây à?

Còn người bạn kia của cô tên là Đường Minh Hạo đúng không? Cô cũng đâu muốn bạn mình rơi vào tay Nguyễn Hạo Thần phải không?” Có thể nói giờ Thành thiếu chủ khá nhiệt tình.

Tất nhiên Thành thiếu chủ không chỉ ra tay như thế!

Thành thiếu chủ dừng lại một chút, rồi liếc nhìn Nguyễn Hạo thần, nói tiếp: “Tôi là kẻ thù của Nguyễn Hạo thần, mà kẻ thù của kẻ thù là bạn, nên tôi tình nguyện giúp đỡ cô”

Cường nghe Thành thiếu chủ nhà mình nói thế thì khóe miệng giật mạnh, cho dù trong lòng anh ấy xem cậu ba Nguyễn là kẻ thù, cũng đừng nói thẳng trước mặt người ta như thế chứ?

Anh cảm thấy Thành thiếu chủ nhà mình là rảnh rỗi kiếm chuyện, tự tìm đường chết.

Mấy người khác nghe Thành thiếu chủ nói thế cũng đồng loạt sửng sốt, mặc dù lúc ấy anh Mặc ở phòng bão số 10 đã thể hiện rõ ý đồ nhắm vào cậu ba Nguyễn, nhưng không ngờ anh ta lại nói thẳng rằng cậu ba Nguyễn là kẻ thù của mình?

Rõ ràng anh ta đang khiêu khích cậu ba Nguyễn!

Rốt cuộc anh Mặc này có lai lịch gì? Mà dám thách thức cậu ba Nguyễn trước mặt mọi người thế này?

Bình luận

Truyện đang đọc