CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1224

Đường Vân Thành vừa mới kêu gào muốn đánh gãy chân Đường Lăng, giờ phút này nhìn thấy hai đứa bé ánh mắt kia cũng tràn đầy ánh sáng kỳ lạ, đều nói cách đời sẽ thân nhau, ai mà không thích cháu trai chứ? Hơn nữa hai đứa bé này còn đáng yêu như thế.

Đương nhiên ông cụ Đường cũng là mừng rỡ đầy mặt, vẻ mặt đầy kích động.

“Chào bác trai bác gái, cháu chào ông bà cụ.” Nhạc Hồng Linh cũng đi theo vào phòng khách, lễ phép chào hỏi.

“Ôi dào, còn chào hai bác gì nữa chứ, đứa nhỏ cũng đã lớn như vậy rồi, gọi mẹ đi.” Ánh mắt Phạm My chuyển hướng sang Nhạc Hồng Linh, lập tức nhiệt tình nghênh đón, Phạm My cảm thấy hai đứa bé cũng đã lớn như vậy mà bây giờ Đường Lăng mới đưa người ta về, thật sự là khiến đứa nhỏ này phải chịu thiệt, cho nên nhất định phải bù đắp cho người ta thật tốt mới được.

Cho nên, Phạm My bày tỏ thái độ của mình. Tô Khiết nghe thấy Phạm My nói như vậy trong lúc nhất thời lại suýt chút nữa bị sặc nước miếng của mình lần nữa, đây là, tình hình này là như thế nào vậy?

Đường Lăng choáng váng? Xin hỏi người mẹ này từ đâu đến vậy?

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Nhạc Hồng Linh, giờ phút này, tất cả mọi người bao gồm cả Phạm My đều đã cho rằng Nhạc Hồng Linh chính là mẹ của hai đứa bé này.

“Bác gái, bác hiểu lầm rồi, không phải giống như bác đang nghĩ đâu.” Nhạc Hồng Linh lấy lại tinh thần, liên tục giải thích, hiểu lầm này quá lớn rồi.

“Hiểu lầm cái gì chứ, việc này còn chưa rõ ràng nữa à? Còn có thể hiểu lầm cái gì được nữa, bác biết cháu đã phải chịu nhiều thiệt thòi, hai đứa bé cũng đã lớn như vậy mà bây giờ Đường Lăng mới đưa cháu về đây, cháu yên tâm, chắc chắn hai bác sẽ dạy dỗ lại nó và sẽ bù đắp lại cho cháu.” Lần này Phạm My càng tỏ rõ thái độ của mình hơn.

“Cháu à, cháu yên tâm, mọi người đều biết cháu đã phải chịu nhiều thiệt thòi, chúng ta sẽ đòi lại công bằng cho cháu.” Lần này ngay cả bà cụ Đường cũng phụ họa theo ý của Phạm My.

“Xem con đã làm ra chuyện tốt gì đi, đợi lát nữa sẽ tính sổ với con sau.” Đường Vân Thành nghe thấy Phạm My nói như vậy lập tức trừng mắt với Đường Lăng, giọng điệu nghe vô cùng nghiêm khắc, không giống như là chỉ tùy tiện nói cho qua.

Giờ phút này nếu Đường Vân Thành không muốn ở cùng với hai bé con thì chắc chắn đã kéo Đường Lăng tới phòng làm việc thực thi gia pháp rồi.

“Đúng, nên như vậy.” Hiển nhiên là ông cụ Đường cũng tán thành với Đường Vân Thành. Con đã lớn như vậy mới đưa mẹ của bọn chúng về nhà, thật sự là nên dạy dỗ lại một chút.

Trong lúc nhất thời, Đường Lăng lập tức biến thành mục tiêu công kích của mọi người. Tô Khiết nhìn Đường Lăng, cảm thấy hơi có lỗi với anh.

“Không phải chứ? Mọi người đang nói cái gì vậy? Chuyện này là thế nào đấy? Sao mọi người cứ trừng mắt nhìn con làm gì thế? Thật sự giống như con đã gây ra tội ác tày trời gì rồi.” Lúc này Đường Lăng vô cùng đau khổ, vất vả lắm anh mới đón được hai bé con về nhà nhưng sao về đến nhà rồi vẫn còn phải chịu đãi ngộ như vậy? Anh không có công lao thì cũng cũng có khổ lao mà?

“Con làm ra chuyện như vậy còn dám nói lý lẽ nữa à, nếu không có hai đứa bé ở đây thì ba đã đánh gãy chân con từ lâu rồi.”

Đường Vân Thành thấy anh nói như vậy, tức giận quát ầm lên.

“Ba, hai đứa bé này không phải con của con.” Khóe môi Đường Lăng co quắp, anh đã làm sai cái gì chứ? Đứa bé cũng không phải của anh? Có liên quan gì đến anh chứ?

“Con câm miệng lại cho ba, đứa bé này giống với cô con lúc nhỏ như đúc, con còn dám nói không phải của con nữa à.” Đường Vân Thành trừng mắt liếc anh, con cũng mang về rồi mà còn không thừa nhận sao?

Đường Vũ Kỳ rất giống với Đường Thúy Nhi khi còn bé. Lúc Đường Thúy Nhi bị lạc mất cũng vừa lên năm tuổi, trong nhà có không ít ảnh chụp trước đây của Đường Thúy Nhi, Đường Vân Thành nhìn một cái là nhận ra ngay, cháu gái giống bà cô cũng là rất bình thường cho nên ông ta cảm thấy việc này không thể sai được, chỉ có điều bé trai giống như búp bê kia lại không giống Đường Lăng lắm.

Bình luận

Truyện đang đọc