CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2112

Trên chiến trường, mọi chuyện biến hóa khó lường, chiến lược rất quan trọng, tâm thái lại càng quan trọng hơn.

Đường Minh Hạo cảm thấy về phương diện tâm thái, thì Nguyễn Hạo Thần vượt trội hơn hẳn!

“Nếu nói như vậy, anh Mặc ở phòng số 10 lại thua chắc rồi đúng không? Nguyễn Hạo Thần là ai? Anh ta chắc chắn sẽ kiểm soát tốt những chuyện này.” Sở Bách Hà dường như đã đoán được kết quả qua lời nói của Đường Minh Hạo.

“Bé cưng Minh Hạo, con nghĩ đến anh Mặc ở phòng số 10 là ai? Anh ta là đồ ngốc à? Anh ta là con trai của một địa chủ lắm tiền trong truyền thuyết à?” Sở Bách Hà thật sự không hiểu người trong phòng số 10 rốt cuộc là ai.

“Ngu ngốc? Chắc chắn không phải ngu ngốc? Ông ta quá ương bướng, quá nông nổi, hoặc có thể nói là quá ham chơi.” Đường Minh Hạo sau khi trải qua chuyện hai lần trước đã phân tích tính cách của anh Mặc trong phòng số 10 rất cặn kẽ.

“Bé cưng Minh Hạo, hai lần trước con có nghĩ là anh Mặc là cố ý không, cố ý mắc bẫy để Nguyễn Hạo Thần lơ là, cố ý đưa thông tin sai lệch cho Nguyễn Hạo Thần, để Nguyễn Hạo Thần có phán đoán sai lầm, lần này mới đánh bại Nguyễn Hạo Thần.” Sở Bách Hà luôn thấy chuyện này quá rất kỳ quái, khiến cô ta nghi ngờ bên kia có âm mưu khác.

Đường Minh Hạo hơi sửng sốt, trên mặt có chút suy tư: “Những gì dì nói không phải là không có khả năng xảy ra.”

“Liệu đêm đó Nguyễn Hạo Thần có bị lừa không?” Khi nghe Đường Minh Hạo tán thành quan điểm của cô ta, sắc mặt liền có chút lo lắng

“Nguyễn Hạo Thần không dễ bị lừa như vậy đâu?” Ánh mắt Đường Minh Hạo lóe lên nhanh chóng, vẻ mặt càng thêm lo lắng.

Sở Bách Hà thấy rõ sự lo lắng trên mặt của Đường Minh Hạo, cô ta không nhịn cười nổi, Đường Minh Hạo nói muốn tranh với Nguyễn Hạo Thần, lại nói muốn đấu với Nguyễn Hạo Thần, nói như là kẻ thù của nhau, nhưng đến thời điểm quan trọng vẫn rất lo lắng cho Nguyễn Hạo Thần.

Dù gì thì cũng là cha con ruột!

“Bé cưng Minh Hạo, chúng ta có nên nhắc nhở Nguyễn Hạo Thần không?” Sở Bách Hà đưa ra một đề nghị để thăm dò Đường Minh Hạo, thật ra thì Sở Bách Hà biết Nguyễn Hạo Thần không cần họ nhắc nhở gì cả, cô chỉ muốn tạo cơ hội cho hai cha con.

“Không cần, Nguyễn Hạo Thần không cần chúng ta nhắc nhở.” Nhưng Đường Minh Hạo không bị đánh lừa, từ chối thẳng đề nghị của Sở Bách Hà.

“Được rồi.” Sở Bách Hà thầm thở dài, bé cưng Minh Hạo không bị đánh lừa thì cô cũng hết cách….

Trong phòng số 10, Cường hơi bất ngờ khi nghe MC báo giá khởi điểm, giá này quá cao, nếu như giống như lần trước, có lẽ tới phút cuối 9000 tỷ cũng không đủ mua miếng ngọc này.

“Thành thiếu chủ, tôi thấy món này không có tác dụng gì, giá khởi điểm quá cao, chúng ta đừng mua món này, chờ món kế tiếp đi.” Cường thật sự lo lắng Thành thiếu chủ sẽ đột nhiên bỏ ra chín nghìn tỷ.

“Nguyễn Hạo Thần không đấu giá thì tôi cũng không đấu giá.” Thành thiếu chủ liếc nhìn Cường, câu trả lời lúc này gọi là đương nhiên.

Ý của anh ta không thể rõ ràng hơn, nếu Nguyễn Hạo Thần không đấu giá, anh ta sẽ không đấu giá, và Nguyễn Hạo Thần đấu giá thì anh ta cũng làm theo.

“Thành thiếu chủ, lần này chúng ta đừng tranh giành với Nguyễn Hạo Thần được không? Chỉ duy nhất lần này, món kế tiếp tôi sẽ không ngăn cản cậu.” Cường hít một hơi khi nghe lời của Thành thiếu chủ.

Thành thiếu chủ làm như vậy càng khiến anh ta thêm lo lắng.

Cường nghĩ lần này nhất định phải ngăn cản Thành thiếu chủ, chỉ cần ngăn cản anh ta lần này là được, nhất định không có món đồ đắt tiền như vậy xuất hiện lần nữa trong cùng một buổi đấu giá.

Bình luận

Truyện đang đọc