CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 427

Câu này của Tô Khiết có thể nói là cự tuyệt vô cùng rõ ràng.

Cô nghĩ Bùi Dật Duy hắn sẽ không cản cô nữa, Tô Khiết lại định rồi đi.

Khiết Khiết.” Chỉ là, Bùi Dật Duy lại đột nhiên vươn tay giữ cánh tay cô: Chúng ta nói chuyện một chút…”

Con ngươi Tô Khiết rõ ràng trầm xuống, anh ta có xong hay chưa? Cô đã nói đủ rõ ràng rồi, anh ta làm vậy có ý nghĩa sao?

Chúng ta nói chuyện cổ phần của Tô thị.” Bùi Dật Duy nhìn thấy sự lạnh lùng lúc này của cô, anh ta biết nếu muốn dùng quan hệ giữa hai người để giữ cô lại là hoàn toàn không thể nào, cho nên anh ta để ra chuyện cổ phần Tô thị.

Tô Khiết khẽ sửng sốt, mày nhíu lại, cổ phần Tô thị? Anh ta nói cổ phần Tô thị gì với cô?

Cổ phần của Tô thị có liên quan gì với anh ta?

Nhưng đầu óc Tô Khiết xoay chuyển rất nhanh, cô đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nghĩ hẳn là Bùi Dật Duy đã tranh thủ lúc Tô thị khó khăn trước đó mà thu mua cổ phần Tô thị.

Anh đã thu mua bao nhiêu cổ phần Tô thị?” Mắt Tô Khiết khẽ híp lại, cô muốn xác định Bùi Dật Duy mua bao nhiêu cổ phần Tô thị trước, đây là điểm mấu chốt nhất.

56%.” Bùi Dật Duy trả lời rất nhanh, rất trực tiếp, vì tỷ lệ này khiến anh ta có quyền nói chuyện tuyệt đối.

Tô Khiết thầm kinh hãi trong lòng, Bùi Dật Duy có 56% cổ phần Tô thị?

Vốn dĩ trong tay ông cụ Tô có 35% cổ phần Tô thị, trong tay Tô Trung Dung chiếm 12%, trong tay Tô Nghiên Nghiên còn có 5%, tổng cộng có 52%.

Vì nhà họ Tô chiếm 52% cổ phần Tô thị, ông cụ Tô lúc đầu cũng không quá lo lắng.

Bây giờ xem ra cổ phần của Tô Trung Dung và Tô Nghiên Nghiên e là cũng đều bán cho Bùi Dật Duy rồi.

Tô Khiết biết rõ nếu Bùi Dật Duy thật sự chiếm 56% cổ phần Tô thị, thì Bùi Dật Duy sẽ có quyền nói chuyện và quyền quyết định tuyệt đối đối với Tô thị.

Cục diện này rất bất lợi với nhà họ Tô, tim ông cụ không tốt, nếu để ông cụ biết chuyện này…

Tô Khiết đang suy tư chuyện này, cho nên nhất thời quên giằng khỏi cánh tay Bùi Dật Duy đang nắm cô.

Lúc này, người ngoài tòa nhà Tô thị ngày càng nhiều, mọi người đều bắt đầu không nhịn được nhỏ giọng bàn tán, đều đang suy đoán tổng giám đốc vừa nhậm chức của họ và tổng giám đốc của Thanh Duy có quan hệ gì?

Thư ký Lưu cũng đang đứng ngoài cổng tòa nhà, cũng nhìn thấy một màn này.

Lần này Nguyễn Hạo Thần đi công tác không dẫn theo thư ký Lưu, Nguyễn Hạo Thần để thư ký Lưu ở lại phụ trách dự án hợp tác với Tô thị, thư ký Lưu biết rõ tổng giám đốc là muốn anh ta trông chừng bà chủ, lúc này loại tình huống này anh ta có nên báo cáo với tổng giám đốc không?!

Thư ký Lưu nghĩ nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra, chụp tấm hình, sau đó gửi cho tổng giám đốc nhà mình.

Trong bức ảnh được chụp từ góc nơi thư ký Lưu đang đứng, Bùi Dật Duy nắm lấy cổ tay của Tô Khiết, Tô Khiết khẽ cúi đầu đứng trước mặt Bùi Dật Duy, không nhìn thấy được thần sắc trên mặt cô, chỉ nhìn từ bức ảnh thì giống như là đang mang theo vài phần e thẹn vậy.

Hơn nữa bởi vì Bùi Dật Duy nắm lấy cổ tay của cô, khoảng cách của hai người vốn đã có chút gân, lúc này trong bức ảnh dưới góc chụp của thư ký Lưu, khoảng cách của hai người càng gần hơn nữa, nhìn hai người giống như là sắp dán vào nhau luôn rồi vậy.

Thư ký Lưu đã gửi một tấm ảnh như vậy cho Nguyễn Hạo Thần!!

Nguyễn Hạo Thần vừa xuống máy bay, khi nhận được tấm ảnh do thư ký Lưu gửi tới, đôi con ngươi của anh lập tức híp lại.

Cậu là người chết sao?” Sau khi Nguyễn Hạo Thần gọi cho thư ký Lưu, một câu lạnh băng đến kinh người.

Bình luận

Truyện đang đọc