CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2824

Nguyễn Hạo thần có nói, Trác Hiểu Lam là Trác Hiểu Lam, Trác Thanh là Trác Thanh, bọn họ không có khả năng đổ việc Trác Hiểu Lam làm lên đầu Trác Thanh, cho nên dù việc này đều là Trác Hiểu Lam làm thì cũng không anh hưởng đến tình anh em của bọn họ với Trác Thanh.

Sau khi Nguyễn Hạo thần và Tô Khiết rời đi, Đường Lăng bèn đến phòng bệnh của Viên Ngữ trước, lúc này trong phòng bệnh chỉ có Trác Thanh và Viên Ngữ, Trác Thanh đang ngồi trước giường, tay nắm chặt tay Viên Ngữ, tuy rằng lúc này Trác Thanh đưa lưng về phía anh ta, Đường Lăng không nhìn được biểu cảm trên mặt Trác Thanh.

Nhưng chỉ cần nhìn thấy bóng dáng Trác Thanh lúc này, Đường Lăng cũng biết Trác Thanh đau lòng đến mức nào, khổ sở bao nhiêu.

Đường Lăng đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Trác Thanh như vậy thì bỗng chốc không biết nói gì, Đường Lăng biết cho dù bây giờ mình nói nhiều lời anh ủi ra sao cũng không có tác dụng.

Trác Thanh chính là bác sĩ, có một số việc Trác Thanh còn hiểu rõ hơn bọn họ.

Nếu chuyện này thật sự là Trác Hiểu Lam làm, việc thì Trác Hiểu Lam có thể giữ Viên Ngữ ở trong bệnh viện, nhất định sẽ không để Viên Ngữ tỉnh lại.

“Bây giờ cô ấy thế nào rồi?” Tuy rằng trong lòng Đường Lăng có suy đoán nhưng vẫn hỏi một câu.

Trác Thanh nghe được câu hỏi của Đường Lăng thì mới ngước mắt nhìn sang, Trác Thanh quanh sang, Đường Lăng nhìn thấy đau đớn kịch liệt trong mắt Trác Thanh, trái tim không khỏi trầm xuống, xem ra không cần Trác Thanh trả lời anh ta cũng đã có được đáp án.

Trác Hiểu Lam thật sự đủ nhẫn tâm, Trác Hiểu Lam biết rõ tình cảm của Trác Thanh dành cho Viên Ngữ thế mà cô ta vẫn nhẫn tâm làm Trác Thanh đau lòng như vậy.

“Mạng sống được bảo vệ, tình huống cũng ổn định, chẳng qua…” Lúc này giọng nói của Trác Thanh khàn vô cùng, rõ ràng có hơi run rẩy, lúc nói đến đây, anh ta hơi nhắm mắt, giống như dùng hết sức lực mói nói tiếp được: “Có khả năng là sẽ không tỉnh.”

Trác Thanh dùng từ có khả năng, nhưng nhìn dáng vẻ của anh ta bây giờ là biết có lẽ cái có khả năng này chiếm tỷ lệ rất cao.

Dù sao chính Trác Thanh cũng là bác sĩ, có chút chuyện Trác Thanh tự hiểu rất rõ.

Nghe được lời Trác Thanh nói, nhìn dáng vẻ Trác Thanh, tim Đường Lăng càng trầm vài phần, quả nhiên là kết quả như vậy, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn những gì Đường Lăng nghĩ.

Vốn dĩ Đường Lăng nghĩ Viên Ngữ chỉ tạm thời chưa tỉnh lại, qua đoạn thời gian là có thể tỉnh lại được.

Xem ra là anh đánh giá cao lương tâm người kia.

Khóe môi Đường Lăng khẽ giật, muốn nói gì nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, bây giờ chuyện vẫn chưa điều tra rõ, có một số việc anh ta cũng không biết nên nói thế nào, hơn nữa cho dù điều tra xong, kết quả chuyện này thật sự do Trác Hiểu Lam làm, Đường Lăng cũng không thể nói cho Trác Thanh được.

Dù sao Trác Hiểu Lam cũng là chị ruột của Trác Thanh.

Trác Hiểu Lam thật sự quá độc ác.

“Anh cả, là tôi sai, đều là tôi sai, đáng ra lúc anh gọi điện thoại cho tôi, tôi phải đến đây bảo vệ cô ấy luôn chứ không phải đi gọi điện thoại chất vấn cô ấy, đều là tôi sai, là tôi sai.” Lúc này Trác Thanh không đi đau đớn mà còn tự trách, nếu ngay từ đầu anh đến đây luôn, ở bên cạnh Viên Ngữ thì Viên Ngữ đã không xảy ra chuyện.

Đường Lăng giật mình, đúng thế, nếu ngay từ đầu Trác Thanh đến đây tìm Viên Ngữ luôn thì Trác Hiểu Lam đã không có cơ hội ra tay, Trác Hiểu Lam có thế nào thì cũng phải kiêng kỵ Trác Thanh.

Đương nhiên, anh cũng có điều làm không tốt, anh không nên nói người đứng bảo vệ ở ngoài phòng của Viên Ngữ mà nên để họ bảo vệ ở ngay trong phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc