CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2090

“Vậy phải làm sao? Chúng ta cứ thế mà nhượng bộ?” Cố Ngũ nhìn sang thư ký Lưu, hai mắt hơi nheo lại: “Nếu chúng ta cứ nhượng bộ như thế, vậy tức là chúng ta thỏa hiệp rồi, mặt mũi của lão đại còn cần nữa hay không?”

Thư ký Lưu liếc nhìn cậu ba Nguyễn, thấy cậu ba Nguyễn không có nói chuyện, anh ta cũng không dám lên tiếng nữa.

MC bên dưới đã rất lâu chưa có lên tiếng rồi, bởi vì hai bên ấn chuông thật sự quá nhanh, nhất là phòng bao số 10 theo thật sự rất nhanh.

Đương nhiên, bên cậu ba Nguyễn ít nhiều còn có hơi dừng lại, nhưng MC cũng luôn không lên tiếng, loại tình huống này ông ta thật sự không biết nói gì.

Ông chủ của bọn họ đã đặc biệt dặn dò, thứ này là đặc biệt chuẩn bị cho cậu ba Nguyễn, bây giờ đấu giá ra giá như này, ông ta không dám bán cho cậu ba Nguyễn, đương nhiên cũng không dám bán cho anh Mặc của phòng bao số 10.

Cho nên, ông ta dứt khoát ngậm miệng, có điều, ông chủ hôm nay cũng ở Hồng Nguyệt Lâu, chắc chắn sẽ nhìn thấy tình huống này, ông ta cũng là đang đợi chỉ thị của ông chủ.

“Tiếp tục đấu giá, đấu giá đến 3 tỷ thì nhường cho anh ta.” Cậu ba Nguyễn lắc lắc ly trà trong tay, khóe môi hơi nhếch lên lộ ra ý cười.

“3 tỷ? Một thanh đồng khí rách nát như thế mà đấu giá đến 3 tỷ?” Thư ký Lưu trực tiếp sửng sốt: “Tổng giám đốc, ngộ nhỡ còn chưa đấu giá đến 3 tỷ thì anh ta không theo nữa, vậy đến lúc đó há không phải chúng ta tốn giá cao mua được hay sao?”

Thư ký Lưu biết tổng giám đốc không thiếu tiền, nhưng bỏ ra giá cao như vậy chỉ để mua một thanh đồng rách nát như này, thật sự không hay lắm.

“Yên tâm, anh ta sẽ theo.” Cậu ba Nguyễn cong miệng ẩn hiện vài phần quỷ dị, loại tốc độ đấu giá theo đó, không cần nói là 3 tỷ, anh cảm thấy cho dù đến 15 tỷ người đó cũng sẽ theo.

Cậu ba Nguyễn phát hiện, người đó không chỉ nhằm rõ ràng vào anh, hơn nữa người đó làm việc rất tùy hứng, rất ngỗ ngược, không chút nể nang.

Cho nên, anh rất chắc chắn người đó nhất định sẽ theo.

“Hiểu rồi, tiếp tục.” Cố Ngũ nhận được chỉ thị thì trên mặt nhiều thêm vài phần hứng thú, anh ta tin tưởng phán đoán của lão đại sẽ không sai, cho nên anh ta tiếp tục chơi cùng đối phương.

Bây giờ nhượng bộ, lão đại nhà anh khả năng sẽ mất mặt, nhưng nếu như đấu giá đến 3 tỷ, bọn họ dừng lại, sau đó lão đại lại cố ý nói nhường thứ này, đến lúc đó tình huống hoàn toàn sẽ khác rồi.

Lão đại không hổ là lão đại, chính là lợi hại!

Cố Ngũ tiếp tục ấn chuông, đối phương tiếp tục không nể nang mà theo, mỗi lần đều như thế.

Lần này Cố Ngũ cũng không có dừng lại, mà đối phương lại theo quá nhanh, tiếng chuông này nghe giống như nối tiếp không dứt, giống như một tiếng chuông cứ vang mãi.

Lần này MC thật sự không kịp báo giá rồi, có điều may mà bên Hồng Nguyệt Lâu có máy tính tự động tính số, MC bèn trực tiếp đem số liệu trên máy tính trực tiếp chiếu lên màn hình lớn, để mọi người tự xem.

Người ở đây đều đã hoàn toàn ngây ngốc, đều có một loại cảm giác không biết mình đang ở đâu.

“Đây thật là đủ kịch liệt.” Sở Bách Hà từ trong tiếng chuông mà hoàn hồn lại, nhìn sang Đường Minh Hạo, có một loại cảm giác khó nói thành lời.

Vốn dĩ, bé Minh Hạo nhà cô ta là muốn tranh đồ với cậu ba Nguyễn, nhưng bé Minh Hạo đây còn chưa kịp ra tay thì nhảy ra một kẻ địch mạnh như thế?

Đây rốt cuộc là sao?

Bình luận

Truyện đang đọc