CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 1736

“Đường Lăng, anh nghe thấy không đấy?” Thấy anh ta không có nói chuyện, trong lòng của Lâm Bối có hơi khẩn trương, chuyện này đối với cô quá quan trọng, tuyệt đối không thể có bất cứ sơ hở nào được.

“Tôi đáp ứng cô thì tôi có chỗ tốt gì?” Đường Lăng tuy đã quyết định sẽ không công khai thân phận của cô, nhưng lại không có nói cho cô, anh ta nhìn cô, trong mắt vụt qua ý cười khác thường.

“Cái gì? Chỗ tốt gì?” Lâm Bối ngây ra? Cô có thể cho anh ta chỗ tốt gì: “Tôi không phải đã giúp anh rửa sạch tội danh rồi hay sao?”

Cái này chắc tính là chỗ tốt lớn nhất với anh ta rồi.

“Em biết tôi nói không phải ý này.” Mắt của Đường Lăng vẫn nhìn cô, ý cười trong ánh mắt hình như càng đậm hơn.

Anh ta cảm thấy có khi cô nàng này thông minh lanh lợi, nhưng có khi lại ngốc nghếch.

Có điều, vẫn khá đáng yêu.

Lâm Bối nhìn anh ta, hai mắt chớp chớp, lại chớp chớp, rõ ràng vẫn không hiểu.

Đường Lăng đưa tay, ngón tay chỉ vào môi của cô, rồi lại chỉ vào môi của anh ta, ý đó đã rất rõ ràng rồi.

Lâm Bối: “…”

Fuck, có nhầm không vậy.

Đường Lăng bình thường trông rất trầm ổn, anh ta vậy mà, vậy mà kêu cô hôn anh ta?!

Dựa vào đâu mà muốn cô hôn anh ta chứ?!

Cô không muốn hôn anh ta đâu?!

“Sao hả? Không bằng lòng?’ Đường Lăng nhìn mặt mày bực tức của cô, khóe môi không nhịn được mà cong lên, anh ta đột nhiên phát hiện, trêu chọc cô là một chuyện rất vui.

Đường Lăng bình thường khá trầm ổn, nhưng anh ta cảm thấy chuyện trêu chọc người phụ nữ của mình, không có gì không thỏa đáng cả.

“Tôi bằng lòng…” Lâm Bối nhìn anh ta, răng nghiến chặt, cô cố tình kéo dài âm điệu, sau đó lại bổ sung một câu: “mới lạ.”

Cái này còn cần hỏi sao? Cô đương nhiên không bằng lòng hôn anh ta rồi, không bằng lòng, rất không bằng lòng.

“Hôn tôi, hoặc tôi bây giờ đi mở họp báo công khai thân phận của em, em chọn một cái.” Đường Lăng biết cô lo lắng nhất điều gì, cho nên anh ta cảm thấy không cố gắng lợi dụng điểm này, vậy thật sự quá đáng tiếc rồi.”

Nói thật, môi của cô rất mềm, hôn vào cảm giác thật sự rất không tệ.

Tối hôm đó anh ta bị bỏ thuốc, quá không rõ ràng, nhưng tối hôm qua, cô vì nhốt anh ta ở ngoài, chủ động câu dẫn anh ta, chủ động hôn anh ta.

Loại cảm giác đó thật sự rất tuyệt, rất khiến anh ta mong nhớ…

Ừm, rất mong nhớ, cũng rất mong chờ, Đường Lăng nhìn cô, hai mắt hơi nheo lại dần tối đi.

“Anh?” Lâm Bối tức giận mà ầm thầm cắn răng, người này sao có thể bỉ ổi vô sỉ như thế, vậy mà uy hiếp cô như thế?

“Tôi cho em thời gian ba giây để lựa chọn…” Nhưng sự bỉ ổi vô sỉ của Đường Lăng còn vượt xa như thế, thấy bộ dạng nghiến răng nghiến lợi đó của cô, anh ta còn tăng thêm một điều kiện.

Hai mắt Lâm Bối trợn ngược, trợn mắt líu lưỡi nhìn anh ta, người này? người này sao có thể như thế?

Anh sao có thể quá đáng như thế chứ?

Lúc này, Lâm Bối thật sự muốn cắn chết anh ta, thật sự cắn chết anh ta, tuyệt đối không lưu tình.

Bình luận

Truyện đang đọc