CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 3005

Anh biết cô không được sủng ái ở hoàng thất, anh cũng biết tình huống của cô ở hoàng thất rất gian nan, anh có thể tưởng tượng ra chắc chắn cô đã chịu không ít bắt nạt.

Nhưng, đó là trước kia, từ hôm nay trở đi, anh tuyệt đối không cho phép bất kì ai bắt nạt cô, hoàng thất cũng không được.

Lâm Bối nghe được lời của anh, rõ ràng thân thể cô đã ứng đờ, bởi vì khẩn trương, bởi vì hoảng hốt, đôi đũa trong tay buông lỏng, bánh bao vừa mới gắp lên trực tiếp rơi xuống…

Lâm Bối nghe được lời của anh, rõ ràng thân thể cô đã ứng đờ, bởi vì khẩn trương, bởi vì hoảng hốt, đôi đũa trong tay buông lỏng, bánh bao vừa mới gắp lên trực tiếp rơi xuống… Cứ như vậy trực tiếp rơi xuống đất!!

Mấy ngày nay quả thật là cô không thể ăn cơm ngon, nhưng không phải là bởi vì hoàng thất hết lương thực, mà là bởi vì chuyện cô mang thai, chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể bị Đường Lăng biết.

Cho nên Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, trong lòng không nhịn được mà khẩn trương, cô lo lắng Đường Lăng sẽ phát hiện…

“Sao vậy?” Vốn dĩ Đường Lăng vẫn chỉ suy đoán ở trong lòng, thấy được phản ứng của cô, đôi mắt của anh híp lại: “Là ai bắt nạt em? Nói cho anh.”

Lời lúc trước của anh và phản ứng sau đó của Lâm Bối, khiến Đường Lăng cho là cô thật sự bị người khác bắt nạt, bắt nạt đến mức không có cơm ăn? Khiến người đói thành như vậy?

Tuyệt đối không thể tha thứ!!

Chuyện trước kia anh không quản được, nhưng từ hiện tại trở đi, chuyện của cô đều do anh quản lý.

“Hả?” Lâm Bối nhìn anh, có chút ngơ ngác, ai bắt nạt cô? Nếu là xét đến cùng, kỳ thật kẻ cầm đầu chính là anh, nếu không phải bởi vì anh, cô cũng sẽ không mang thai, không mang thai liền sẽ không có những phản ứng nôn nghén kia, liền sẽ không ăn không ngon, cô cũng sẽ không đói thành như vậy.

Đương nhiên, Lâm Bối khẳng định không thể nói ra điều này, chuyện này cô giấu diếm cũng không kịp, làm sao có thể nói cho anh biết!!

“Đại vương tử mặc kệ sao? Hay là đến cả đại vương tử cũng bắt nạt em?” Đường Lăng nhìn phản ứng của cô, rõ ràng bên trong đôi mắt có nhiều hơn mấy phần nguy hiểm, rõ ràng giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.

“Không có, không có người bắt nạt tôi, đại vương tử càng không bắt nạt tôi.” Lâm Bối lấy lại tinh thần, sau khi kịp phản ứng thì liên tục giải thích, hiểu lầm kia thật sự có chút lớn, trong hoàng thất dù cô không được sủng ái, cũng không có khả năng bị đói bụng.

Coi như thời điểm cô vừa trở về hoàng thất, hoàng thất cũng sẽ không để cô thiếu ăn.

Người này nghĩ cái gì vậy?

“Mặc kệ có chuyện gì, đều không cần giấu diếm tôi.” Thân thể của Đường Lăng hơi nghiêng về phía trước, tới gần cô một chút, đôi mắt cứ như vậy nhìn cô thẳng tắp, giờ phút này thần sắc của anh rất chân thành, thậm chí có thể nói là nghiêm túc.

“Không có, tôi không có giấu diếm anh.” Đối diện với ánh mắt như vậy của anh, Lâm Bối rất hoảng hốt, có một nháy mắt như vậy, cô đã cảm thấy mình sắp không giấu nổi nữa, ở dưới ánh mắt như vậy của anh, theo bản năng cô muốn thẳng thắn.

Nhưng nghĩ đến hậu quả của sự việc, nghĩ đến mẹ của cô, cô biết chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể để anh biết.

“Thật sự không có?” Đường Lăng há lại dễ lừa như vậy, nhìn xem dáng vẻ này của cô, anh căn bản cũng không tin tưởng cô, anh biết cô vẫn luôn dấu diếm chuyện gì đó: “Giải thích tình huống hôm nay một chút.”

Đầu tiên là kháng cự ăn cơm, sau đó giống như đã đói bụng thật nhiều ngày, ăn vừa nhanh vừa vội, hơn nữa còn ăn nhiều như vậy, nói với anh là trong chuyện này không có vấn đề gì?

Bình luận

Truyện đang đọc