CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 2630

“Chuyện này thì mẹ cũng không biết đâu, chỉ có thể chờ đến lúc anh trai con về rồi mới có thể biết được.” Tô Khiết thật sự không biết Đường Minh Hạo sẽ có kế hoạch gì, nói thật thì cô cũng có chút tò mò, Tô Khiết cũng lo lắng, sợ là Đường Minh Hạo sẽ làm chuyện này quá lớn.

“Mặc dù là Minh Hạo vẫn còn nhỏ nhưng mà khi làm chuyện gì đó cũng sẽ có chừng mực, không có vấn đề gì đâu, hơn nữa anh đã để Cố Ngũ đi theo thằng bé rồi, không có việc gì.” Nguyễn Hạo thần nhìn ra được Tô Khiết đang lo lắng, liên tục an ủi cô.

“Tô Khiết, cháu không cần phải lo lắng, chuyện mà ông cụ Nguyễn làm, cho dù Minh Hạo không đi tìm ông cụ Nguyễn thì ông cũng sẽ tính sổ với ông ta, người nhà họ Đường chúng ta há có thể bị bắt nạt như vậy.” Từ trước đến nay ông cụ Đường đều khoan dung độ lượng, chuyện bình thường đều sẽ được dàn xếp ổn thỏa, nhưng mà lần này hiển nhiên ông cụ Đường không muốn bỏ qua như vậy.

Mỗi người đều có ranh giới riêng của mình, ranh giới cuối cùng của ông cụ Đường chính là người nhà của mình, ông cụ Đường tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ người nào động đến người nhà của ông.

Hiển nhiên là lần này ông cụ Nguyễn đã hoàn toàn chọc giận ông cụ Đường.

Tô Khiết hiểu được tâm tư của ông cụ Đường, ông cụ Đường yêu thương cô, yêu thương Vũ Kỳ, nếu không phải bởi vì cô và Vũ Kỳ thì ông cụ Đường cũng sẽ không nổi giận như vậy.

“Ngày hôm nay cháu tổ chức buổi họp báo cắt đứt mối quan hệ với nhà họ Nguyễn, chắc chắn là ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn sẽ không từ bỏ ý đồ, còn không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa đây, cháu phải chuẩn bị tâm lý.” Ông cụ Đường lại chuyển hướng về phía Nguyễn Hạo thần, ông cụ Đường hiểu ông cụ Nguyễn rất rõ, cho nên ông cụ Đường biết chắc chắn là chuyện này vẫn sẽ có phiền phức.

“Đúng đúng, những chuyện mà ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn làm trong những năm gần đây thật sự là chuyện sau còn quá đáng hơn chuyện trước, hôm nay ông cụ Nguyễn lại giả vờ ngã bệnh để giá họa cho Hạo thần, thật sự không biết bọn họ sẽ còn gây ra chuyện gì nữa.” Bà cụ Đường vô cùng tán thành với ông cụ Đường.

“Cháu biết rồi ạ.” Nguyễn Hạo thần nhẹ giọng đáp lời, trước khi làm chuyện này thì anh đã nghĩ tốt sẽ có hậu quả gì, những năm gần đây anh cũng hiểu rõ cách làm của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Nhưng mà Nguyễn Hạo thần cảm thấy mình đã đánh giá thấp ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, trước đó anh thật sự không ngờ đến ông cụ Nguyễn sẽ trực tiếp giả vờ ngất xỉu.

“Không phải là Minh Hạo đi tìm ông cụ Nguyễn đó à, nói không chừng Minh Hạo có thể vạch trần lớp ngụy trang của ông cụ Nguyễn.” Hiển nhiên là bà cụ Đường đặc biệt tin tưởng vào năng lực của Đường Minh Hạo, bà cảm thấy lần này Đường Minh Hạo ra tay chắc chắn sẽ có một kết quả làm mọi người hài lòng. Bé Minh Hạo nhà bà đã ra tay, không có chuyện gì là không làm được!

“Ông cụ Nguyễn gian xảo có tiếng, sợ là sẽ không dễ dàng mắc lừa như vậy đâu, huống hồ gì còn có bà cụ Nguyễn nữa, nói về phương diện âm mưu thì bà cụ Nguyễn chỉ có hơn chứ không kém ông cụ Nguyễn đâu, dù sao thì Minh Hạo chỉ là một đứa nhỏ mới có năm tuổi, sao có thể là đối thủ của bọn họ được.” Ông cụ Đường cũng không ôm hi vọng quá lớn, cứ tùy theo Minh Hạo đi, cũng chính là muốn để Minh Hạo trút giận, về phần chuyện tính sổ với ông cụ Nguyễn vẫn nên phải có ông mới được.

Khóe môi của Nguyễn Hạo thần hơi nhấc lên, không nói gì, chỉ là đôi mắt rõ ràng chìm hơn mấy phần, mấy năm gần đây ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn tính toán anh cũng không ít, hồi lúc trước anh cũng khó lòng phòng bị, sau khi anh lớn lên bước vào công ty, sau khi không ngừng phát triển công ty lớn mạnh thì ông cụ Nguyễn mới không dám không kiêng kỵ như vậy.

“Anh trai của cháu là lợi hại nhất, anh trai nhất định có thể làm được.” Đường Vũ Kỳ tuyệt đối tin tưởng anh trai mình vô điều kiện, ở trong mắt của Vũ Kỳ, không có chuyện gì có thể làm khó anh trai của cô bé được.

“Đúng vậy, Vũ Kỳ nói rất đúng, Minh Hạo lợi hại nhất, chắc chắn là Minh Hạo có thể làm được, cũng bởi vì Minh Hạo là con nít cho nên làm mọi chuyện cũng dễ dàng hơn. Hơn nữa bởi vì Minh Hạo là con nít, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cũng sẽ không phòng bị quá mức đối với Minh Hạo, cho nên tôi cảm thấy chắc chắn Minh Hạo có thể làm được.” Suy nghĩ của bà cụ Đường và ông cụ Đường khác biệt nhau, có một số việc có thể thay đổi góc độ để suy nghĩ, nói không chừng còn có niềm vui.

Bình luận

Truyện đang đọc