CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1690

“Ừa.” Anh thấp giọng đáp một tiếng, biểu thị anh đã nghe rồi, nhưng ngoại trừ điều này thì không còn phản ứng gì khác, động tác hôn cô không ngừng, động tác sờ nắn làn da cô cũng không đình chỉ.

Động tác của anh thậm chí còn không khựng lại.

“Nguyễn Hạo Thần, anh nghe thấy lời em vừa nói sao?” Cô sững sốt, chuyện cô vừa nói nghiêm trọng như vậy, sao anh không có chút phản ứng nào, còn có thể tiếp tục…

“Nguyễn Hạo Thần, anh có thể nghiêm túc chút không?” Cô rất rõ ràng, liên quan tới Quỷ Vực Chi Thành thì chuyện mà anh biết tuyệt đối sẽ không ít hơn Mộ Dung Tri, cho nên anh hẳn càng rõ ràng chuyện này có bao nhiêu nghiêm trọng.

Anh cuối cùng dừng động tác, ngẩng đầu nhìn cô, sau đó chậm rãi nói từng chữ: “Anh rất nghiêm túc, là em không đủ tập trung.”

Lúc cậu ba Nguyễn nói lời này, giọng điệu còn có chút chỉ trích.

Cô sững sốt, bỗng hiểu rõ ý anh, nhất thời tức giận không biết nên nói gì.

“Đi, chúng ta vào trong tiếp tục.” Một khắc sau, cậu ba Nguyễn bỗng ôm cô lên, vào phòng nghỉ phía trong.

Cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh đè xuống, sau đó…

Tổng bộ Quỷ Vực Chi Thành.

Trong biệt thự cổ điển, một người đàn ông ngồi trước giá vẽ, nghiêm túc vẽ chân dung.

Ông vẽ rất nghiêm túc, rất tập trung, tập trung giống như vạn vật trên thế gian đều không thể ảnh hưởng tới ông.

Trong mắt ông chỉ có tranh của mình.

Quản gia cung kính đứng cạnh người đàn ông, nhìn bức tranh dưới ngòi bút của ông dần dần thành hình.

Quản gia nhìn chân dung thành hình, thầm thở dài.

Lại là thế này!!

Hai mươi lăm năm rồi, hai mươi lăm năm nay, thành chủ không ngừng vẽ những bức chân dung như vậy, chân dung một người phụ nữ.

Trong các bức chân dung khác nhau, người phụ nữ có những tư thế khác nhau, góc độ khác nhau, tư thái của người phụ nữ trong tranh đều duyên dáng như vậy, dịu dàng như vậy, lại mang theo vài phần thanh lệ thoát tục.

Mỗi bức đều sinh động như thật.

Nhưng đều không nhìn rõ dáng vẻ của người phụ nữ…

Hai mươi lăm năm nay, người đàn ông vẽ vô số các bức chân dung, bức nào cũng không nhìn rõ mặt người phụ nữ.

Quản gia nhìn bức chân dung dần thành hình, ánh mắt có chút chua xót, bức chân dung lần này vẫn không nhìn rõ mặt người phụ nữ.

Hai mươi lăm năm nay, thành chủ đều không quản chuyện Quỷ Vực Chi Thành, tất cả tâm tư của người đều ở trên người người phụ nữ trong bức họa.

Nhưng người phụ nữ đó đều không nhìn rõ mặt.

Trong tranh không nhìn rõ mặt người phụ nữ là vì thành chủ không biết cô ấy dáng vẻ thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc