CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1492

Nếu, cô nói là nếu như…

Nếu bản giám định cho thấy cô thật sự có quan hệ huyết thống với Nguyễn Bạc Vệ thì cô nhất định sẽ nghĩ cách thay thế kết quả giám định mà ông ta làm.

Kết quả đó là sự tổn hại với cô, với Nguyễn Hạo Thần, mà với hai đứa con cô càng tổn hại nhiều hơn.

Nếu cô và Nguyễn Hạo Thần thật sự có quan hệ như vậy thì với hai đứa bé con của họ thật sự quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, kết quả như vậy, cô thậm chí còn không thể nghĩ, không dám nghĩ…

Vì vậy cô không cho phép kết quả này xảy ra, cho dù là lừa dối thì cô cũng phải giấu.

Cô biết, che giấu điều này với cô không khó, nhưng sau này thì sao?

Sau này cô có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra không? Giả vờ như không biết gì?

Cô có thể giấu Nguyễn Bạc Vệ, giấu Nguyễn Hạo Thần, giấu hai con, giấu được tất cả mọi người nhưng lại không thể giấu bản thân.

Đây là tâm trạng gì?

Bây giờ cô chỉ hy vọng không phải kết quả đó.

Nếu biết sẽ xảy ra chuyện này, ngay từ đầu cô không nên đến gặp Nguyễn Bạc Vệ.

Nhưng trong lòng Tô Khiết biết rõ, cho dù hôm nay cô không đi gặp ông ta thì chuyện này cũng không tránh khỏi.

Nguyễn Bạc Vệ sớm muộn gì cũng sẽ tìm được côi

Tô Khiết đang nghĩ thì điện thoại bất chợt đổ chuông!

Cô nhanh chóng đưa điện thoại tới trước mặt nhìn, vô thức muốn nghe, cô nghĩ là Đường Lăng gọi lại cho mình nhưng khi nhìn thấy số điện thoại hiển thị, tay cô lại cứng đờ, mọi động tác đều cứng đờ.

Là Nguyễn Hạo Thần gọi tới!

Nguyễn Hạo Thần gọi tới vào lúc này khiến cô có chút sợ hãi không dám trả lời.

Đương nhiên cô biết sau khi có kết quả giám định ADN, Nguyễn Bạc Vệ sẽ không nói với Nguyễn Hạo Thần nên cô không lo lắng anh sẽ biết chuyện gì, cô lo rằng bây giờ cô đang không kiểm soát được cảm xúc sẽ bị anh phát hiện ra điều khác thường.

Ngón tay cô khẽ run, ngập ngừng, muốn ấn nút nhưng lại không ấn.

Khi Tô Khiết đang do dự thì chuông điện thoại chợt dừng lại, cô sững sờ sau đó thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là tiếng chuông còn chưa dừng được hai giây đã lại vang lên lần nữa, vẫn là Nguyễn Hạo Thần.

Chú Lý thấy cô cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào nó nhưng không nghe máy, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

Tô Khiết nhìn dãy số hiển thị trên điện thoại, khoé môi không khỏi giật giật.

Cô hiểu Nguyễn Hạo Thần, nếu cô không nghe thì anh sẽ tiếp tục gọi, nếu không gọi được thì anh sẽ tới thẳng nhà họ Đường tìm cô.

Tô Khiết thầm thở dài, cuối cùng vẫn ấn nút trả lời, cô cố gắng ổn định lại cảm xúc, khi chắc chắn sẽ không lộ ra vẻ khác thường mới định lên tiếng: “…”

“Em đang ở đâu?” Chỉ là cô còn chưa nói, giọng Nguyễn Hạo Thần đã vang lên, trong giọng nói rõ ràng có chút vội vã.

“Có chuyện gì vậy?” Tô Khiết hơi giật mình, đột nhiên anh gọi cho cô lại còn nói bằng giọng điệu này, có phải đã xảy ra chuyện gì không?

Không phải là anh biết gì rồi chứ?

Lễ nào Nguyễn Bạc Vệ đã nói với anh?

Bình luận

Truyện đang đọc