QUAN KHÍ

Vòng tròn của Vương Trạch Vinh ở Bắc Kinh đang không ngừng hình thành. Vương Trạch Vinh đương nhiên không chỉ dựa vào vòng tròn của đám thiếu gia, hắn cũng bắt đầu tiếp xúc với nhân tài các bộ, đây là một vòng tròn hoàn toàn của Vương Hệ. Trong đó lấy dám người Vu Dương, Lý Hạ, Trâu Tùng Diệu, Mã Giới Yên, Ngô Kim Thành, Sử Chí Hòa làm chính.

Ngô Kim Thành điều đến làm Phó cục trưởng Cục Tin tức ban Tuyên giáo Trung ương. Sử Chí Hòa điều lên làm Chủ nhiệm Trung tâm huấn luyện Cán bộ số chính Mặt trận tổ quốc Trung ương. Lý Hạ điều lên bộ Nông nghiệp làm Phó bộ trưởng. Vu Dương điều lên làm phó giám đốc thường trực Sở công an Bắc Kinh, Trâu Tùng Diệu điều làm Phó cục trưởng cục Cứu nạn – Bộ Dân chính. Mã Giới Yên điều đến làm Phó chủ nhiệm Văn phòng Văn hóa thị trường – Bộ văn hóa.

Một loạt hoạt động chủ yếu dựa vào việc mấy người kia phát triển cực nhanh, ở địa phương đã đạt đến cấp lãnh đạo tỉnh, hơn nữa mấy gia tộc Bắc Kinh cũng âm thầm giúp đỡ. Đối với mấy nhà này thì vài vị trí kia cũng không vấn đề gì. Nhưng lại có ý nghĩa khác hẳn đối với Vương Trạch Vinh. Hắn bắt đầu thành lập thế lực của mình ở Bắc Kinh.

Đại hội Đảng nhiệm kỳ 4 theo thường lệ diễn ra. Vương Trạch Vinh vào đây mà thấy rất tự hào. Nội dung hội nghị lần này rất nhiều nhưng đối với hắn mà nói quan trọng nhất là mình sẽ vào hàng ngũ Ủy viên trung ương đảng.

Các Ủy viên tiến vào lễ đường, chỉ cần là người quen Vương Trạch Vinh đều bắt tay hắn và nhỏ giọng chúc mừng. Vương Trạch Vinh cũng cảm ơn bọn họ.

Đây là điều mọi người đều hiểu rõ, không có gì bất ngờ xảy ra cả. Vương Trạch Vinh đứng đầu về số phiếu trong các Ủy viên dự khuyết, lần này có ba Ủy viên trung ương qua đời, hai Ủy viên trung ương xảy ra chuyện, Vương Trạch Vinh trăm phần trăm thay thế.

Dạo gần đây Vương Trạch Vinh bắt đầu phát hiện quan khí màu tím của mình đang nảy mầm, một tia quan khí màu đỏ nhỏ đang hình thấy.

Thấy tia màu đỏ này, Vương Trạch Vinh rất vui mừng. Có lẽ hắn sẽ có một cái ô quan khí.

Thấy mầm mống màu đỏ đó được xuất hiện từ quan khí Bí thư Lâm truyền tới, Vương Trạch Vinh cố đè cơn hưng phấn lại.

Ba lần họp trước của Đại hội không bàn đến vấn đề nhân sự, lần này sẽ có động tác lớn ở vấn đề nhân sự. Điều này nói rõ quyết tâm chống hủ bại của Trung ương. Vương Trạch Vinh ngồi đó nghe Bí thư Lâm phát biểu.

Sau cái chết của Lưu Băng Tinh, Vương Trạch Vinh đã không còn quá xúc động như trước. Hắn biết tất cả đều phải dựa vào mình nắm lấy, không thể dựa vào bất cứ ai. Chỉ cần mình cố gắng thì đi tới bước ngày hôm nay là tất nhiên.

Hội nghị diễn ra rất thuận lợi, tất cả tiến hành theo trình tự. Trung ương đã tuyên bố Vương Trạch Vinh thành Ủy viên trung ương.

Sau khi hội nghị kết thúc, đối mặt với đông đảo phóng viên hỏi, Vương Trạch Vinh liền trả lời những câu không ảnh hưởng tới ai.

Sau hội nghị Hạng Nam có rất nhiều việc cần xử lý, Vương Trạch Vinh định tới nói chuyện với ông nhưng không được, hắn liền tới nhà Uông Nhật Thần.

- Rất tốt.

Nhìn Vương Trạch Vinh đi vào, Uông Nhật Thần gật đầu nói.

Vương Trạch Vinh ngồi xuống hỏi ông:

- Ông xem hội nghị rồi ạ?

Uông Nhật Thần nói:

- Ông vốn lo cháu vào hàng ngũ Trung ương sẽ hơi xúc động, nhưng thấy biểu hiện của cháu bây giờ, ông coi như yên tâm.

- Dù là Ủy viên trung ương thì cháu cũng phải làm tốt công việc. Thấy hai Ủy viên trung ương vi phạm pháp luật, cháu biết mình không thể làm như vậy.

Lúc này bố Thủ tướng - Lý lão đi vào nói:

- Lão Uông, tới tìm ông nói chuyện.

Lý lão thấy Vương Trạch Vinh ở đây liền cười nói:

- Trạch Vinh cũng ở đây sao. Tôi còn tưởng cậu đang tham gia tiệc chúc mừng.

Vương Trạch Vinh đứng dậy cười nói:

- Đều là công tác phục vụ nhân dân, không có gì đáng để chúc mừng.

Lý lão nhìn Vương Trạch Vinh và nghiêm túc nói:

- Cậu có thể nghĩ như vậy là rất tốt. Một số cán bộ lãnh đạo của chúng ta không chính thức hiểu mình là phục vụ nhân dân nên mới phạm sai lầm. Lần này Trung ương quyết tâm chống hủ bại đã khiến quần chúng nhân dân chúng ta rất vui.

- Ông ở nhà rảnh rỗi chạy đến chỗ tôi làm gì?

Uông Nhật Thần và Lý lão quan hệ khá tốt nên nói.

Lý lão thở dài nói:

- Ông nói cuộc sống của tôi xem. Có con trai con gái, cháu cũng có mấy đứa nhưng bọn nó đều có công việc của mình, mỗi ngày nhàn chết được.

- Có phải là thấy tôi không có chắt nên mới đến khoe khoang phải không?

Uông Nhật Thần nghe xong liền có vẻ không vui mà nói.

- Ha ha.

Lý lão cười cười một tiếng.

Uông Nhật Thần nói:

- Đợi mấy tháng nữa Tiểu Phỉ sinh con trai họ Uông cho ông xem.

Lúc tổ chức hôn lễ giả cho Uông Phỉ, Uông Nhật Thần cũng đã mời Lý lão tham gia.

Nói chuyện một lúc, Lý lão nói:

- Lão Uông, bây giờ phía Tây rất không tốt, thế lực thù địch đang phát triển mạnh, tôi thấy chính quyền ở đó quá mềm nhẹ, cứ tiếp tục như vậy thì sẽ xảy ra chuyện.

- Tôi cũng chú ý đến việc này. Tôi thấy đối phó thế lực thù địch thì dùng biện pháp hòa bình là không thể giải quyết, phải mạnh tay.

Nghe hai người thảo luận, Vương Trạch Vinh vốn định hỏi vài việc nhưng đành để đó.

Hai ông lão thảo luận một lúc, Lý lão nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh, bây giờ cậu đã là Ủy viên trung ương, rất nhiều việc không thể nhìn giới hạn trong vòng tròn của mình, phải nhìn xa hơn một chút. Phải tham gia vào các hạng mục công tác của chính quyền mới được.

Vương Trạch Vinh nói:

- Vừa tiến vào Ủy viên trung ương, tôi bây giờ đang trong giai đoạn học tập các đồng chí giàu kinh nghiệm, nỗ lực làm tốt công tác của mình.

- Cậu làm ở Bộ Thương mại vài năm rồi, có tính toán gì không?

Lý lão đột nhiên nói như vậy.

- Có phải Trung ương có dự định không?

Uông Nhật Thần rất nhạy cảm, nghe Lý lão nói như vậy liền vội vàng hỏi.

Lý lão cười nói:

- Công tác ở bộ mặc dù rất quan trọng nhưng làm mãi ở bộ thì lại có tính cực hạn. Lão Uông, tôi cho rằng Trạch Vinh không nên làm mãi việc cụ thể, phải nhân lúc còn trẻ mà tăng điểm.

- Tôi còn tưởng Trung ương có suy nghĩ, hóa ra là ý của ông. Bây giờ Trạch Vinh còn trẻ, còn rất nhiều thời gian.

Vương Trạch Vinh không còn như trước, hắn nghe ra trong lời của Lý lão có những tin tức nhất định. Chẳng lẽ Trung ương có phân công mới cho mình? Hai ông lão hẹn đi câu cá, Vương Trạch Vinh vào phòng ngủ một lúc thì Tiểu Giang gọi điện tới:

- Trạch Vinh, lo anh họp nên không nói chuyện. Bây giờ em chúc mừng anh, anh đã tiến thêm một bước.

Vương Trạch Vinh thầm nghĩ trong mấy người phụ nữ của mình thì Tiểu Giang quan tâm nhất đến sự phát triển của hắn. Tiểu Giang nhìn hắn đi từng bước một, mình thành công cô đều rất vui mừng.

- Em và con vẫn khỏe chứ?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Trạch Vinh, ngày kia em sẽ mang con về Bắc Kinh. Con và em rất nhớ anh.

Vương Trạch Vinh vui vẻ nói:

- Anh sẽ bố trí.

Tiểu Giang cười nói:

- Biết anh có nhiều điều lo lắng nên em đã sớm mua nhà, đến lúc đó anh thay đổi trang phục tới là được.

- Anh yên tâm, em bây giờ giàu rồi, em mời đều là nữ vệ sĩ đó, không có nam vệ sĩ đâu.

Vương Trạch Vinh nói như vậy liền cười cười, Tiểu Giang rất cá tính.

Vương Trạch Vinh dập máy rồi đột nhiên nghĩ mình có phải nên dung nhập sâu hơn vào Thập cục không? Hắn ngồi đó mà cẩn thận suy nghĩ.

Mặc dù hắn đã gia nhập Thập cục nhưng lại không quan tâm gì tới cơ quan này. Thập cục là một cơ quan rất đặc biệt.

Sau đó Vương Trạch Vinh không ngừng nhận được điện thoại chúc mừng.

Những người Vương Hệ là vui vẻ nhất. Thấy Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy đã thành Ủy viên trung ương, mọi người cảm thấy mình đi theo hắn là rất chính xác.

Bình luận

Truyện đang đọc