QUAN KHÍ

Vương Trạch Vinh đang rất bận rộn thì đột nhiên nhận được điện do Nhâm Trạch Hải gọi:

- Trạch Vinh, có một cơ hội lớn rất có lợi cho sự phát triển của huyện các cậu. Cậu phải hết sức tranh thủ mới được.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Nhâm ca, cơ hội gì vậy?

- Là như thế này, trên tỉnh vừa triệu tập hội nghị. Bởi vì quốc gia bây giờ đang thiếu điện trầm trọng nên chuẩn bị đầu tư một loạt Nhà máy phát điện lớn ở tỉnh Sơn Nam. Tôi nghe cậu nói tài nguyên nước ở Huyện Đại Phường rất phong phú, cậu cần phải hết sức tranh thủ một chút. Nếu như có thể kéo vài trăm triệu đến Huyện Đại Phường xây dựng Nhà máy phát điện, điều này sẽ có tác dụng rất lớn để kéo kinh tế Huyện Đại Phường lên.

Tin tức này đối với Vương Trạch Vinh mà nói là rất quan trọng. Nếu quả thật có thể xây dựng một Nhà máy phát điện khổng lồ ở Huyện Đại Phường, Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển rất mạnh.

Vương Trạch Vinh nghe thấy tin tức này liền hưng phấn nói:

- Hai thị trấn Khê Thủy, Đào Lâm và xã Ngõa Phòng đều có tài nguyên nước phong phú. Hoàn toàn có thể xây dựng một Nhà máy phát điện khổng lồ ở đây.

Vương Trạch Vinh nói vài câu với Nhâm Trạch Hải thì mới biết một chút tình hình. Người phụ trách công việc lần này ở trên tỉnh là Phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng.

Vương Trạch Vinh cảm thấy đây là cơ hội rất lớn? Vì vị phó chủ tịch tỉnh phụ trách lần này hắn đã gặp. Lần trước Hạng Nam đã mang hắn đến giới thiệu cho Bạch Hán Tùng. Hắn cho rằng có thể liên lạc với Bạch Hán Tùng một chút.

Vương Trạch Vinh gọi điện cho Hạng Nam rồi nói thẳng:

- Bố, lần này tỉnh Sơn Nam muốn xây dựng một loạt Nhà máy phát điện trong tỉnh, con nghe nói người phụ trách là phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng. Con nên làm như thế nào?

Hạng Nam nói:

- Trong công việc mà dùng đến quan hệ là rất quan trọng. Con có thể nghĩ đến việc lợi dụng mối quan hệ này đã nói rõ con tiến bộ. Bố sẽ nói mấy câu với Bạch Hán Tùng. Chỉ cần Huyện Đại Phường đủ điều kiện thì sẽ ưu tiên một chút. Con cũng lên tỉnh gặp anh ta, nghe ý kiến rồi làm.

Hạng Nam nói một chút chuyện liên quan đến Bạch Hán Tùng.

Hạng Nam mặc dù sẽ nhắc nhở Bạch Hán Tùng, nhưng quan trọng là phải xem tình hình ở Huyện Đại Phường có thuận lợi hay không? Xây dựng Nhà máy phát điện lớn như vậy thì điều kiện là quan trọng nhất.

Vương Trạch Vinh giao công việc trong huyện cho Mã Giới Yên, sau đó hắn đến báo cáo với La Trung Hoa về kế hoạch đầu tư thủy điện của tỉnh. La Trung Hoa rất chú ý đến việc này nên nói:

- Nếu như thật sự có thể kéo một công trình thủy điện về Huyện Đại Phường, điều này là động lực rất lớn để phát triển kinh tế. Anh đi tìm hiểu tình hình một chút xem huyện chúng ta có khả năng hay không?

Vương Trạch Vinh mang theo Hác Duệ Bân và Ôn Hòa Lâm cùng lên trên tỉnh.

- Lão Ôn, trà nhất định phải loại tốt nhất.

Ôn Hòa Lâm cười nói:

- Xin Chủ tịch Vương yên tâm, lần này lên tỉnh nên tôi phải mang theo loại trà tốt nhất chứ.

Vương Trạch Vinh rất hài lòng với năng lực làm việc của Ôn Hòa Lâm nên nói:

- Trụ sở trên tỉnh của huyện đã được bỏ, biệt thự thì bán đi. Lần này chúng ta lên tỉnh thì vào trụ sở của thành phố ở, coi như ủng hộ công tác của thành phố.

Ôn Hòa Lâm nói:

- Giá nhà đất đang tăng lên, nếu bán thì hơi tiếc.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này anh xem rồi tự quyết định. Căn nhà đó dù cho thuê thì sau này huyện chúng ta cũng không dùng đến mà.

Ôn Hòa Lâm nói:

- Vâng.

Vương Trạch Vinh tìm số điện thoại cả Bạch Hán Tùng rồi gọi.

Thư ký của Bạch Hán Tùng tên là Trịnh Cương. Mấy ngày gần đây hắn nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, rất nhiều người gọi tới hỏi chuyện Nhà máy phát điện. Thấy số máy lạ, hắn có chút kỳ quái. Số điện thoại này của Phó chủ tịch Bạch chuyên dùng để liên lạc với người quen, người bình thường không biết số này. Sao lại có số máy lại gọi tới vậy nhỉ? Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Trịnh Cương vẫn vội vàng nghe điện:

- Xin hỏi ai đó?

Thấy không phải Bạch Hán Tùng tự mình nghe điện, Vương Trạch Vinh đoán là thư ký của đối phương nên nói;

- Tôi là - Vương Trạch Vinh Chủ tịch Huyện Đại Phường. Tôi cần tìm Phó chủ tịch Bạch.

- Vương Trạch Vinh.

Thư ký Trịnh Cương coi như cũng biết tình hình. Việc này đúng là hắn cũng biết. Lần trước khi Hạng Nam dẫn Vương Trạch Vinh đi gặp mấy lãnh đạo, hắn đã nghe nói Vương Trạch Vinh là con rể của Hạng Nam. Nghe thấy Vương Trạch Vinh gọi điện tới, hắn cảm thấy Phó chủ tịch Bạch sẽ coi trọng cuộc điện này nên nói:

- Bây giờ Phó chủ tịch Bạch đang họp, tôi đi thông báo.

Vương Trạch Vinh nói:

- Làm phiền anh.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh có thể trực tiếp gọi vào điện thoại di động của Phó chủ tịch Bạch, Ôn Hòa Lâm không khỏi thầm than Chủ tịch Vương quá lợi hại, không ngờ có số máy của Phó chủ tịch Bạch.

Bạch Hán Tùng thời gian này rất bận. Trung ương muốn đầu tư Nhà máy phát điện ở tỉnh Sơn Nam, điều này sẽ là cơ hội lớn phát triển kinh tế toàn tỉnh. Mỗi ngày đều có rất nhiều người đến để kéo Nhà máy phát điện về chỗ họ. Bạch Hán Tùng vừa họp xong rồi ngồi xuống ghế thì thư ký Trịnh Cương đi vào:

- Phó chủ tịch, vừa nãy Vương Trạch Vinh – Chủ tịch Huyện Đại Phường gọi điện tới muốn gặp ngài. Không biết ngài có gặp anh ta không?

- Vương Trạch Vinh?

Bạch Hán Tùng suy nghĩ một chút rồi nói:

- Là người ở Huyện Đại Phường kia?

Trịnh Cương nói:

- Đúng vậy, là con rể của Bộ trưởng Hạng.

Bạch Hán Tùng liền đoán được ý đồ đến đây của Vương Trạch Vinh.

- Hôm nay có lịch gì không?

- Tối nay có lãnh đạo huyện Khai Hà mời ngài dùng bữa.

- Ừ, vậy thì từ chối lời mời của huyện Khai Hà, bảo Vương Trạch Vinh tìm địa điểm.

Bạch Hán Tùng phải nể mặt Hạng Nam chứ, vì vậy y rất coi trọng Vương Trạch Vinh. Hôm qua Hạng Nam còn gọi điện tới nhắc đến Vương Trạch Vinh.

Thấy Trịnh Cương gọi điện báo Bạch Hán Tùng đồng ý nhận lời mời dùng bữa, Vương Trạch Vinh liền có chút khó xử. Trên tỉnh hắn đúng là khó tìm địa điểm ăn cơm. Mời người bình thường ăn cơm thì dễ làm, nhưng mời một phó chủ tịch tỉnh thì phải chọn địa điểm, quá ồn ào thì không được, quá rõ ràng không được, không đặc sắc không được, quá xa hoa cũng không được.

Xem ra phải nhờ Nhâm Trạch Hải rồi.

Vương Trạch Vinh gọi điện cho Nhâm Trạch Hải rồi nói:

- Nhâm ca, giới thiệu cho thằng em này địa điểm mời lãnh đạo ăn cơm đi.

Nhâm Trạch Hải cười nói:

- Thằng ranh này được đó, muốn mời lãnh đạo nào ăn cơm vậy?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Cấp phó chủ tịch tỉnh.

Nhâm Trạch Hải nghe vậy liền giật mình. Hắn nghĩ đến Vương Trạch Vinh lên tỉnh là vì chuyện Nhà máy phát điện là biết mời ai. Mặc dù trong lòng có chút ghen ghét nhưng Nhâm Trạch Hải vẫn vui vẻ giới thiệu:

- Như vậy đến Đạm Bạc Viên đi, nơi này thích hợp mời lãnh đạo cấp bậc đó dùng bữa. Tôi sẽ dặn bên dưới dành một phòng yên tĩnh tốt nhất cho cậu. Còn thanh toán thì cậu không cần lo.

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền nói:

- Nhâm ca, như vậy sao được?
Nhâm Trạch Hải cười nói:

- Cứ quyết định như vậy đi.

Hai người nói chuyện một chút rồi dập máy.

Vương Trạch Vinh rất yên tâm vào việc mà Nhâm Trạch Hải nhận lời. Nghĩ đến việc mời Phó chủ tịch Bạch ăn cơm, Vương Trạch Vinh rất coi trọng nên nói với Ôn Hòa Lâm:

- Anh và Tiểu Hác lập tức chạy đến Đạm bạc viên, nhất định phải làm tốt mọi việc. Hôm nay tôi mời Phó chủ tịch Bạch phụ trách đợt phê duyệt Nhà máy phát điện.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh sẽ mời được Phó chủ tịch Bạch dùng bữa, Ôn Hòa Lâm rất bội phục năng lực của Chủ tịch Vương. Một Chủ tịch huyện nhỏ bé không ngờ có thể mời phó chủ tịch tỉnh ăn cơm. Năng lực của Chủ tịch Vương đúng là quá mạnh.

Bạch Hán Tùng người không gầy không béo. Lúc đến, y dẫn theo thư ký cùng đi.

Vương Trạch Vinh sớm chờ ở cửa liền vội vàng đi lên đón.

- Cảm ơn Phó chủ tịch Bạch đã đến.

Vương Trạch Vinh bắt tay Bạch Hán Tùng mà nói.

Bạch Hán Tùng cười nói:

- Trạch Vinh làm rất được. Nghe nói công tác Luân chuyển đất đai của cậu làm rất tốt. Về cơ bản nông dân ở thị trấn Vương Gia Bá đã không cần tiền cứu trợ, đây là thành tích rất lớn.

Vương Trạch Vinh mời Bạch Hán Tùng ngồi xuống rồi nói:

- Bây giờ mới là giai đoạn thí nghiệm. Huyện Đại Phường là huyện nghèo khó nên phải cố gắng.

- Ừ, mấy hôm nữa sẽ có một tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường khảo sát. Các cậu phải tiếp đón cho tốt.

Bạch Hán Tùng đột nhiên nói.

Nghe Bạch Hán Tùng nói như vậy, những lời Vương Trạch Vinh đã chuẩn bị từ trước bây giờ không cần nêu ra. Phó chủ tịch Bạch đã biết ý hắn đến, phái tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường cũng là có mục đích rõ ràng. Chính là muốn xem có thể xây dựng Nhà máy phát điện hay không?

- Cảm ơn Phó chủ tịch Bạch đã ủng hộ Huyện Đại Phường.

Bạch Hán Tùng cười ha hả mà nói:

- Cũng không thể nói như vậy. Các cơ quan chuyên môn đã tiến hành khảo sát tình hình toàn tỉnh. Từ tài liệu có thể thấy Huyện Đại Phường hoàn toàn có thể xây dựng Nhà máy phát điện khổng lồ. Lần này chủ yếu là muốn đi xác minh một chút xem có thể xây dựng Nhà máy phát điện ở quy mô nào.

Vương Trạch Vinh đoán có lẽ Hạng Nam đã sớm liên lạc với Bạch Hán Tùng. Hắn không khỏi thầm cảm ơn ông bố vợ này.

Bình luận

Truyện đang đọc