QUAN KHÍ

Cốc Cương thừa nhận mình do ghen ghét Vương Trạch Vinh nên mới làm như vậy. Nhưng người trong quan trường ai tin lời hắn. Con của Chánh văn phòng Thị ủy sao có thể làm như vậy.

Chuyện ở Thôn Liễu Thụ khiến rất nhiều người tranh luận, nói đủ thú. Có người nói Thị ủy Phượng Hải làm không tốt, Âu Dương Hải Ba là Bí thư thị ủy nên có trách nhiệm. Đương nhiên cũng có người cho rằng trách nhiệm là do lãnh đạo phụ trách lĩnh vực này.

Không thoải mái nhất chính là Âu Dương Hải Ba. Cốc Cương làm như vậy khiến dân mạng trong cả nước đánh giá thấp Phượng Hải, đặc biệt khả năng mình tiến thêm bước nữa có thể vì việc này mà bị ngăn cản. Bây giờ Âu Dương Hải Ba đang sắp tiến bộ, nếu như cố gắng thì mình có thể tiến thêm bước nữa. Bây giờ xảy ra chuyện này thì sẽ là lực cản cho sự phát triển của y. Mặc dù Cốc Mẫn Khởi là người của y, nhưng con hắn làm như vậy, Âu Dương Hải Ba cho rằng Cốc Mẫn Khởi không thể không biết.

Chẳng lẽ đây là do Cốc Mẫn Khởi cố ý làm như vậy? Âu Dương Hải Ba không thể không nghĩ như vậy. Nếu thật sự là do Cốc Mẫn Khởi đứng sau thì cần phải suy nghĩ.

Thực ra Cốc Mẫn Khởi cũng không biết việc này, mới đầu khi xem tin trên mạng y còn chê cười Vương Trạch Vinh. Thấy Vương Trạch Vinh có thể vì chuyện này mà ảnh hưởng, y rất vui vẻ. Đối với Vương Trạch Vinh, hắn không coi trọng. Hắn cố gắng lâu như vậy mới là Chánh văn phòng Thị ủy, Vương Trạch Vinh cưới con của Hạng Nam mà có không gian phát triển lớn như vậy, vừa nghĩ đến đây hắn liền khó chịu.

Nhưng Cốc Mẫn Khởi không ngờ mọi chuyện do con mình âm thầm làm ra. Con mình theo đuổi Uông Phỉ thì Cốc Mẫn Khởi biết, hắn rất vui. Nếu Cốc Cương có thể lấy được cháu gái Bí thư Uông, như vậy mình sẽ được thơm lây.

Tình hình càng lúc càng rõ ràng, Phó chủ tịch tỉnh Hà Vân Quốc là người đứng sau giật dây. Hà Vân Quốc mặc dù là Phó chủ tịch tỉnh, nhưng Âu Dương Hải Ba vẫn luôn chống đối với tên này.

Khi tin tức Cốc Cương bị bắt được truyền ra, Cốc Mẫn Khởi còn đang suy nghĩ làm như thế nào để đưa con trai ra. Nhưng chuyện sau đó xảy ra khiến hắn biết con mình làm lớn chuyện như thế nào?

- Bí thư Âu Dương, việc Tiểu Cương làm tôi bây giờ mới biết.

Cốc Mẫn Khởi vội vàng chạy đến chỗ Âu Dương Hải Ba. Cốc Mẫn Khởi hiểu rõ tầm quan trọng của Âu Dương Hải Ba đối với mình.

Âu Dương Hải Ba không còn thân thiết như trước nữa, chỉ ừ một tiếng rồi thôi. Bây giờ y đương nhiên có cái nhìn với Cốc Mẫn Khởi. Vào lúc quan trọng đối với mình mà xảy ra chuyện, Âu Dương Hải Ba không thể tha thứ.

Thấy vẻ mặt khó chịu của Âu Dương Hải Ba, Cốc Mẫn Khởi có chút lo lắng. Hắn hiểu rõ tính cách của Âu Dương Hải Ba, vẻ mặt của Âu Dương Hải Ba như vậy là không hài lòng với mình.

- Bí thư, ngài hiểu tôi, tôi quyết không thể làm chuyện này. Tất cả đều do Tiểu Cương làm, đây là do nó ghen nên mới vậy.

- Lão Cốc, đồng chí Vương Trạch Vinh đã có vợ, con anh ghen gì chứ. Làm một cán bộ lãnh đạo thì giáo dục con cái là rất quan trọng. Anh làm như thế nào vậy hả, đây vốn là việc nhỏ nhưng bị Cốc Cương làm như vậy khiến Phượng Hải quá mất mặt.

- Anh xem tin trên mạng xem hình tượng Phượng Hải bây giờ là như thế nào.

Âu Dương Hải Ba nói. Y càng lúc càng tức, cũng may không làm Cốc Mẫn Khởi quá mất mặt. Cốc Mẫn Khởi là Chánh văn phòng Thị ủy nên cũng theo dõi tin tức này. Nghe Âu Dương Hải Ba nói như vậy, Cốc Mẫn Khởi vô cùng lo lắng. Việc này xuất hiện mặc dù không phù hợp nhưng cũng sẽ có người bị ảnh hưởng. Cốc Mẫn Khởi biết việc này sẽ liên lụy đến mình.

- Bí thư, đây là do tôi không biết dạy con, tôi xin tự kiểm điểm với ngài.

- Lão Cốc, việc này anh biết đó. Gây tổn hại hình tượng Phượng Hải thì phải chịu trách nhiệm.

Âu Dương Hải Ba biết một việc đó là Bí thư Uông đã nghe thấy. Lần trước có người kéo cả Uông Phỉ vào khiến một Phó chủ tịch tỉnh mất chức. Lần này lại lấy Uông Phỉ ra, Uông Nhật Thần sao có thể bỏ qua cho Cốc Mẫn Khởi.

Âu Dương Hải Ba nói như vậy làm Cốc Mẫn Khởi tái mét mặt mày.

Nhìn Cốc Mẫn Khởi, Âu Dương Hải Ba thở dài một tiếng rồi nói:

- Lão Cốc, việc này anh phải chuẩn bị về tư tưởng mới được.

Âu Dương Hải Ba nói quá rõ, Cốc Mẫn Khởi nghe như vậy liền không ngờ chuyện lại phát triển đến mức này.

Ra khỏi văn phòng Âu Dương Hải Ba, tâm trạng Cốc Mẫn Khởi rất kém. Hắn hiểu ý của Âu Dương Hải Ba, việc này ngoài Cốc Cương bị xử lý thì hắn cũng bị liên lụy.

Cốc Mẫn Khởi ngồi trong văn phòng rất lâu rồi nghĩ đến Vương Trạch Vinh. Nguyên nhân của việc này đều do Vương Trạch Vinh, xem ra muốn giải quyết vấn đề là do Vương Trạch Vinh. Hắn bây giờ cũng không hận Vương Trạch Vinh, đây là do con mình kém người ta. Bình thường hắn nuông Cốc Cương nên mới vậy, bây giờ thì hay rồi.

Sau khi ra khỏi văn phòng, Cốc Mẫn Khởi cảm thấy rất cô đơn. Chuyện lần này Âu Dương Hải Ba không truy cứu đó là nể tình đi theo mấy năm, nhưng muốn Âu Dương Hải Ba gúp là không thể. Không còn Âu Dương Hải Ba ủng hộ, Cốc Mẫn Khởi phát hiện tương lai của mình đã đóng sầm lại.

Vào văn phòng Vương Trạch Vinh, mặt Cốc Mẫn Khởi hơi nóng lên.

Vương Trạch Vinh lúc này vừa nói chuyện với Uông Phỉ xong.

Uông Phỉ rất nhanh biết chuyện là do Cốc Cương làm, càng biết mình bị Cốc Cương lợi dụng. Nghĩ đến mình thành người đồng lõa hại Vương Trạch Vinh, cô rất buồn nên gọi điện xin lỗi Vương Trạch Vinh

Vương Trạch Vinh đương nhiên biết tình hình này, hắn biết Uông Phỉ chỉ bị lợi dụng nên đành an ủi cô.

Thấy Cốc Mẫn Khởi đi vào, Vương Trạch Vinh đứng lên chào.

- Chánh văn phòng Cốc mau ngồi đi.

Vương Trạch Vinh bắt tay Cốc Mẫn Khởi rồi mời hắn ngồi xuống.

Đưa cho Vương Trạch Vinh một điếu thuốc lá, Cốc Mẫn Khởi nói:

- Phó thị trưởng Vương, tôi hôm nay đến để xin lỗi anh thay con tôi. Không ngờ thằng đó lại làm chuyện như vậy.

Vương Trạch Vinh lúc này đang rất tức vì đối phương làm như vậy là nhằm vào mình. Thấy Cốc Mẫn Khởi xin lỗi hời hợt như vậy, Vương Trạch Vinh nói:

- Cốc Cương làm như vậy thì tôi không bị ảnh hưởng gì, nhưng danh dự của Phượng Hải đã bị tổn thất quá lớn. Phượng Hải xảy ra chuyện như vậy, anh cho rằng Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn sẽ bỏ qua sao?

Vương Trạch Vinh cũng không có nói chuyện của mình mà đề cao việc ảnh hưởng đến danh dự của Phượng Hải lên.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Cốc Mẫn Khởi biết Vương Trạch Vinh tức giận. Hắn cũng biết chuyện này dù ai gặp cũng không thoải mái. Nếu mình gặp chuyện này thì cũng sẽ không bao giờ bỏ qua.

- Phó thị trưởng Vương, tôi mong anh bỏ qua chuyện Cốc Cương làm.

Hắn không hy vọng Vương Trạch Vinh có thể hiểu, chỉ cần Vương Trạch Vinh không bỏ dầu vào lửa là được rồi.

Đưa Cốc Mẫn Khởi ra khỏi phòng, Vương Trạch Vinh liền phân tích tình hình.

Cho dù là chuyện gì chỉ cần truyền thông tham gia cũng biến thành việc lớn.

Hôm sau ban Tuyên giáo Thị ủy Thành phố Phượng Hải tổ chức cuộc họp báo nói rõ sự việc ở Thôn Liễu Thụ. Trong cuộc họp báo, Trưởng ban Tuyên giáo thông báo toàn bộ quá trình xảy ra ở Thôn Liễu Thụ, đã nói rõ sau khi cơ quan công an điều tra thì chuyện lần này do một người tên Cốc Cương xúi bẩy mà thành, tình hình đã được dẹp yên, nông dân rất ủng hộ với việc xây dựng khu giải trí. Đặc biệt đã chỉ ra việc thành lập một con đường buôn bán ở Thôn Liễu Thụ.

Ngay khi chuyện chìm đi, Tỉnh ủy đưa ra văn bản. Bởi vì lý do sức khỏe Phó chủ tịch tỉnh Hà Vân Quốc từ chức. Vì lý do sức khỏe, nguyên Chánh văn phòng Thị ủy Phượng Hải Cốc Mẫn Khởi điều đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân công tác.

Mấy hôm sau lại có một điều chỉnh không ai ngờ đến. Do yêu cầu công tác Bí thư thị ủy Thành phố Phượng Hải Âu Dương Hải Ba điều lên làm Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh. Bí thư thị ủy Phượng Hải do Bí thư thị ủy thành phố Trường Dương – Tiền Lâm Đào đảm nhiệm.

Ngoài ra Vương Trạch Vinh cũng đã thành cấp giám đốc sở.

Mọi người qua đây phát hiện một tình hình đó là Vương Trạch Vinh lại lên một bậc.

Vương Trạch Vinh cũng không đoán được Âu Dương Hải Ba là lên chức hay là giáng chức. Nhưng hắn đoán có lẽ là lên chức, chẳng qua Âu Dương Hải Ba ở Phượng Hải là gần như ông vua, bây giờ thực quyền có vẻ ít đi một chút.

Một chuyện nho nhỏ như vậy không ngờ làm mấy người bị ngã đó là việc chưa từng có ai nghĩ tới.

Nhiều người đang nghĩ chuyện ở Thôn Liễu Thụ không ảnh hưởng đến Vương Trạch Vinh, hơn nữa hắn còn được lợi thì nói rõ điều gì? Điều này nói rõ chỗ dựa của Vương Trạch Vinh rất mạnh, đây là kết quả do Bí thư tỉnh ủy Uông Nhật Thần cố gắng.

Bình luận

Truyện đang đọc